Người phụ nữ lớn tuổi ngồi chính giữa điện, mặc một bộ quần áo làm bằng vải gấm lấp lánh kim tuyến, đang thưởng thức một tách trà thơm. Mặc dù tuổi đã hơn năm mươi, nhưng đôi mắt vẫn thông minh và đầy sắc bén, toàn thân tỏa ra khí thế uy quyền của hoàng gia, khiến người khác cảm thấy có vài phần áp lực. Hàn Nhạn nửa quỳ hành lễ. Một lúc sau Thái Hậu vẫn không nói lời nào, im lặng một lúc nữa mới mở miệng nói: "Đứng lên đi, lại đây cho ai gia nhìn xem."
Hàn Nhạn ngạc nhiên, xưa nay nàng cũng chưa từng tiếp xúc gì với Thái Hậu, thái độ như vậy thật quá sâu xa. Nàng không dám chậm trễ, liền vội vàng đứng dậy, đi tới bên cạnh Thái Hậu.
Hoàng Thái Hậu nhìn xuống, thấy Hàn Nhạn nét mặt ngây thơ, bộ dạng hoạt bát đáng yêu, nhấp nháy mi mắt, cất giọng ôn hòa, "Đúng là một đứa bé ngoan." Nói xong liền cởi chiếc vòng ngọc đang đeo trên tay đưa cho Hàn Nhạn: "Dáng người cũng rất xinh đẹp."
Hàn Nhạn nhìn thấy vòng tay này, trong lòng đầy phức tạp, lập tức có phần sợ hãi, sau đó từ chối nói: "Thái Hậu, vật này quá quý trọng. Thần nữ không dám nhận."
Thái Hậu cười cười: "Mau nhận đi, ai gia nhìn thấy con thông minh lanh lợi nên thưởng cho con đó."
Hàn Nhạn suy tính trong lòng, sau cũng lo lắng nhận lấy.
Chu thị và Trang Ngữ Sơn nhìn thấy cảnh này, có chút không yên. Nào ai ngờ Thái Hậu lại thay đổi thái độ với Trang Hàn Nhạn. Nhất là Trang Ngữ Sơn, nàng uất hận nhìn chằm chằm vòng ngọc trong tay Hàn Nhạn.
Tại sao chỉ là một con tiểu tiện nhân mà cũng được Thái Hậu coi trọng?
Chu thị cũng bắt chước Trang Hàn Nhạn bước lên phía trước thỉnh an: "Nô tỳ thỉnh an Thái Hậu."
Trang Ngữ Sơn vừa mới nhìn thấy Thái Hậu đã tặng cho Trang Hàn Nhạn chiếc vòng tay bằng ngọc, bây giờ đã tức giận đến đỏ mắt tía tai. Nàng quyết tâm muốn lấy lòng Thái Hậu, không chừng còn có thể được người ban thưởng nhiều hơn. Vì vậy vội vàng bước lên, dùng giọng nói dịu dàng: "Thần nữ thỉnh an Thái Hậu."
Giọng nói của nàng vốn êm tai, giờ còn cố ý mềm mỏng, làm người nghe cảm thấy như một cơn gió nhẹ thổi qua tai. Làm cho lòng người gợn sóng.
Nàng vừa mới mở miệng, tất cả những nữ quyến bên trong đều nhìn chằm chằm vào nàng. Hàn Nhạn được ban thưởng đã khiến mọi người kinh ngạc, bây giờ Trang phủ lại xuất hiện thêm một vị tiểu thư khác. Trong nháy mắt tất cả ánh mắt đều rơi trên người của Trang Ngữ Sơn.
Hàn Nhạn khẽ thở dài trong lòng, Trang Ngữ Sơn cố làm ra vẻ ta đây. Giọng điệu mềm nhũn này nếu để nam nhân nghe được thì chắc chắn sẽ khiến cho người khác thương tiếc mà sủng ái. Nhưng mà thật đáng tiếc, tất cả mọi người ở đây đều là nữ nhân, hơn nữa toàn là danh môn khêu tú. Cả đời bọn họ đều xem trọng hiền lương thục đức. Trang Ngữ Sơn dùng giọng đều đầy ma mị như vậy, khi lọt vào tai của họ, dĩ nhiên thành loại con gái không biết tuân thủ nữ đức, bại hoại thuần phong mỹ tục.
Quả nhiên, khi Trang Ngữ Sơn đang thầm vui mừng trong lòng. Thì Thái Hậu đã ngẩng lên nhìn Chu thị, từ từ mở miệng nói: "Ngươi là kế thất (1) mà Trang đại nhân mới cho vào phủ sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Quý Nữ Khó Cầu - Thiên Sơn Trà Khách
RomanceTác phẩm : Quý Nữ Khó Cầu Tác giả : Thiên Sơn Trà Khách Thể loại : nữ cường , trọng sinh , xuyên không Số chương : 145 Truyện này mình đăng là để mọi người đọc thôi ạ, chứ mình không ăn cắp chất xám hay gì đâu ạ, mọi người muốn đọc thì đọc không đọ...