Satang mơ mơ màng màng tỉnh lại vào ngày hôm sau, ngạc nhiên khi thấy mình thực sự ngủ trên giường lớn, máy sưởi vẫn tỏa hơi nóng làm mặt của cậu đỏ lên.
Mơ hồ nhớ chính mình đêm qua từ nhà chạy ra, ngồi xe taxi muốn đến thăm mộ ông nội, cuối cùng nửa đường vì không có tiền liền bị người lái xe bắt xuống. Đường phố trống vắng, rất ít người đi lại.
Trước mắt thấy đêm đã khyua, đường xa khó đến, Satang chỉ có thể thất vọng quay trở lại. Đứng ở cửa tìm tìm một hồi lâu mới biết bản thân lại quên mang theo chìa khóa rồi.
Siết chặt áo cho đỡ lạnh, cậu nhìn xuống đôi dép đi trong nhà dưới chân mình, gạt mắt sang một bên, tự cười bản thân hấp tấp.
Satang tìm một góc từ từ ngồi xuống, suy nghĩ một lúc, quyết định ngồi đợi Winny đi thâu đêm về mở cửa.
Đợi chờ, đợi chờ, không nghĩ lại để bản thân đợi chờ đến mức ngủ quên đi.
Winny đêm nay, chắc lại say đắm ở đâu đó không về nữa rồi.Cười nhạt rồi lắc đầu, thậm chí còn tưởng tưởng ra cái đêm hắn cau mày khinh thường lôi cậu ra khỏi hộp đêm, rõ ràng viết lên mặt mấy chữ "Chán ghét cậu". Thực sự là không thích trở về a.
Sau tất cả, thời thế đã thay đổi. Sống trong nhà người khác mà còn không liệu bản thân, làm người ta tức giận, cũng chỉ làm bản thân khốn khó hơn thôi.
Sững người một lúc, Satang xốc chăn lên, xuống giường. Mắt vô tình lướt qua điện thoại, cũng thuận tay cầm lên mở khóa. Nhìn vào thời gian mấy cuộc gọi nhỡ và mấy tin nhắn, Satang thực sự giật mình.
"Satang, em hiện tại đang ở đâu?"
"Satang em mau trả lời đi! Mọi người đều đang tìm em!"
"Satang! Nhìn thấy liền gọi lại cho tôi!
Tôi rất lo lắng cho em!""Satang! Chết tiệt! Em có đọc được chưa vậy!"
Phuwin cũng nhắn rất nhiều tin. Vội vã vào lịch sử cuộc gọi, đầy đủ trên dưới hơn một trăm cuộc gọi nhỡ. Có Phuwin, thậm chí còn có Winny!
Rắc rối rồi!Satang đóng băng tại chỗ. "Mọi người đêm qua tìm cậu rất lâu", điều này làm cậu thấy áy náy, nhanh chóng nhắn cho cậu bạn thân báo bình an. Cầm điện thoại màn hình tắt tối tăm, Satang thấy có lỗi vô cùng, Phuwin đã rất lo lắng phải không?
Đêm qua quá vội vàng, một mạch chạy ra ngoài, không có nói với cậu ấy.
Tuy nhiên, Winny? Không phải là đêm qua anh ấy đi tìm mình chứ?Satang rời giường, đi đến cầu thang, nghe thấy tiếng tivi huyên náo dưới bếp.
Winny vẫn còn ở nhà!Cậu ngạc nhiên, đứng ngần ngại một lúc lâu, cuối cùng là ôm lòng bất an đi xuống cầu thang.
Winny bận rộn cả đêm, còn chưa kịp ngủ, mới vừa chớp mắt như thế nào trời lại sáng. Không thể ngủ được, hắn lái xe ra ngoài mua đồ ăn sáng. Hắn đang còn trút thức ăn vừa mua vào bát, Satang đã đi xuống cầu thang.
"Satang, em dậy rồi ..."
Nhìn thấy Satang đã xuống, Winny nhanh nhẹn đem thức ăn dọn ra bàn.

BẠN ĐANG ĐỌC
"Từng bước tiến về phía em" |WINNYSATANG|
Romance"những mẩu giấy ô vuông vụn vặt, có thể không viết nữa, nhưng câu chuyện của chúng ta, em sẽ dốc lòng mà viết tiếp." Couple: WinnySatang , PhuwinPond ( phụ ) R: Ngược, HE Truyện có 56 chương Bản gốc, bản dịch: Đã hoàn ⚠️Chuyển ver chưa có sự đồng ý...