✨ Chương 111: Kết cục

720 62 19
                                    

Edit + beta: Văn Văn.

Kể từ khi ký khế ước linh hồn đến nay, đây là lần đầu tiên có người hỏi cô câu hỏi này.

Hơi thở của Đại Ninh biến thành làn khói trắng trong mùa đông, cô tránh né không trả lời, chỉ siết chặt cổ áo anh.

Triệu Tự thấy cô muốn nói nên ghé sát vào tai cô.

Đã đến nước này rồi mà cô còn mắng chửi, tiếng mắng như tiếng ruồi muỗi bay vo ve: "Đồ khốn!"

Triệu Tự: "..."

Đại Ninh thật sự hơi tức giận, cô tự cho rằng kế hoạch của mình khá hoàn hảo, tiêm thuốc vào tĩnh mạch mình rồi chết, trên "công cụ gây án" có dấu vân tay của Thời Mộ Dương, với tính cố chấp của Ngôn Cảnh với cô, có lẽ đời này anh chết rồi mới buông tha cho Thời Mộ Dương.

Tính tình Thời Mộ Dương kiêu căng ngạo mạn, dù thế nào anh ta cũng không nói là mình không nỡ giết cô.

Đại Ninh dành một tiếng cho mình, vốn cô muốn nói những lời cuối cùng với Thời Mộ Dương. Trước khi chết, cô dụ anh ta đi giết Kỷ Điềm, anh ta nhất định sẽ đồng ý.

Cứ vậy đã giải quyết xong nữ chính, trong ba tên nam chính thì có hai tên chém giết lẫn nhau, về phần Triệu Tự có tham gia vào cuộc tranh chấp này hay không, Đại Ninh cũng không chắc.

Nếu anh yêu cô thì sẽ không buông tha Thời Mộ Dương, còn không yêu, giá trị con người và địa vị bây giờ của anh là việc không thể lay chuyển, Đại Ninh cũng không thể làm gì được anh.

Cô dùng cái chết của mình để bày ra một kế hoạch, cô sẽ trở thành mối tình khó quên của ba người họ, bọn họ sẽ không đến mức còn muốn đụng vào nhà họ Kỷ. Hơn nữa giờ tên ngốc Kỷ Mặc Giác kia cũng đã hiểu thấu đáo, đặt tâm tư vào chuyện kinh doanh của gia đình. Ông nội có thể yên tâm tận hưởng tuổi già bên cạnh cháu trai mình.

Đối với cô mà nói, đây đã là kết cục tốt nhất mà cô có thể làm lại từ đầu.

Nhưng bây giờ khi cô sắp chết lại ở trong lòng Triệu Tự chứ không phải trong lòng Thời Mộ Dương.

Sao cô có thể xui xẻo như vậy, lần nào cũng toàn chết bên cạnh anh?

Thế nhưng có lẽ do cô sắp chết, dù cô có tức giận thế nào cũng thành dáng vẻ yếu ớt, không có sức. Mấy năm nay, quả thật cô rất mệt mỏi, giờ đây hiếm khi có lúc được bình yên như vậy nên cũng lười đi tranh cãi với Triệu Tự.

Từ khi Thanh Đoàn thấy cô tiêm thuốc, nó vẫn luôn khóc nức nở, giờ phút này biển ý thức đã thành một vùng biển mêng mông.

Đại Ninh phân tâm đi chạm vào cái đầu nhỏ mềm mại của nó.

Thanh Đoàn "òa" một tiếng càng khóc dữ hơn.

Nó nhìn hơi thở cô gái mỏng manh liền hạ quyết tâm, nghẹn ngào nói: "Đại Ninh, ta không cần linh hồn của cô, ta không về nhà nữa." Mỗi người ký khế ước một khi đã hoàn thành tâm nguyện, khoảnh khắc phải giao linh hồn đó, cái giá phải trả là chết không được tử tế, Đại Ninh chắc chắn rất đau rất đau.

[END] Nữ phụ không muốn sống- Đằng La Vi ChiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ