Chương 17

161 19 1
                                    

Sao ?

- Thuỳ Trang mau đến công ty đi, không nhất thiết phải đưa đón em mỗi ngày.

Nàng đáp trả câu hỏi khi đang chăm chú vào việc chỉnh sửa lại chiếc cà vạt màu đen của cô.

- Hơn nữa từ căn hộ này đi đến tòa soạn rồi quay lại tập đoàn sẽ rất mất thời gian, Thuỳ Trang là chủ tịch, không nên đi trễ đâu.

- Nhưng mà em đi một mình Thuỳ Trang không an tâm.

Cô gục mặt lên bờ vai gầy của Lan Ngọc, kéo nàng sát lại gần mình.

- Em không sao đâu mà, đi làm đi nhé, vợ yêu.

- ...

Thuỳ Trang nghe vậy thì cười mỉm. Một cặp "vợ vợ" son hạnh phúc đưa tiễn nhau đi làm mỗi ngày, điều đó thật tuyệt vời có đúng không ?

- Uhm, Thuỳ Trang đi làm, nhưng hôm nay sau khi tan ca em phải về nhà chính đấy.

- Em biết rồi.

_______

- Chủ tịch à.

Quỳnh Nga với bộ đồ công sở chỉnh chu mở cửa bước vào văn phòng của cô. Nơi cô đang uy nghiêm vắt chéo chân ngồi trên chiếc ghế bàn làm việc, đôi mắt tinh anh vẫn chăm chú nhìn từng số liệu ghi trên giấy tờ.

- Tình hình thế nào rồi ?

- Xưởng công trình ở vùng ngoại ô phía Bắc Hà Nội đang có sự diễn biến không mấy khả quan thưa chủ tịch.

- Đám công nhân ở đó chẳng mấy ai thực tâm làm việc, đúng là phế vật mà.

- Còn chuyện này nữa, theo như những ghi chép báo cáo về tình hình của khu công trình đó có vẻ là đã có người làm giả, trong một lần tôi cử người của chúng ta xuống khảo sát lại thì tình trạng của xưởng công trình không giống như những ghi chép báo cáo. Tôi nghĩ họ đã cố tình báo cáo sai lệch sự thật trong nhiều tháng qua thưa chủ tịch.

- Tôi biết rồi. Chắc là... Tôi phải làm phiền cô một chút rồi thư kí.

- Tôi rất sẵn lòng, công việc của chủ tịch giao, tôi đương nhiên sẽ cố gắng hoàn thành.

- Được, cảm ơn cô.

______

17:40

- Lan Ngọc, em đã về chưa ?

Cô ngồi trên chiếc Maserati bóng loáng đậu trước cổng ngôi biệt thự mang phong cách Tây Âu của mình. Chễm chệ nơi ghế lái, cô gọi điện cho Lan Ngọc vì chưa muốn vào nhà ngay.

- Em về rồi, khi nào Thuỳ Trang sẽ về ? Em đang đợi Thuỳ Trang đấy.

- Tôi đã về rồi ấy chứ. Em thử nhìn ra cửa sổ đi.

- Ô, là xe của Thuỳ Trang, thế sao Thuỳ Trang không mau vào nhà, em muốn ôm Thuỳ Trang lắm rồi.

- Em ra ngoài với Thuỳ Trang đi, tôi chở em đi ăn tối nhé.

- Được rồi, em ra liền đây.

Tầm năm phút sau, nàng vui vẻ nhảy chân sáo hướng tới xe của cô.

- Thuỳ Trang ~~~

- Chào buổi chiều, công chúa nhỏ.

- Em lớn rồi đấy nhé

[Trang Pháp x Lan Ngọc] Mon HérosNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ