「2129.06.13|17:53:06 – Thời gian thực –」
"Đây là cái gì?" Chương Hạo hỏi.
Nhìn sắc mặt hắn không được tốt lắm, Sung Hanbin cũng có chút lo lắng.
Sung Hanbin nghĩ rằng tất cả những điều đáng sợ có thể xảy ra trên thế giới này đối với Zhang Hao có thể chia thành ba loại: nếu chuyện chỉ hơi đáng sợ, hắn chỉ mỉm cười cho qua; nếu đáng sợ hơn một chút, hắn sẽ hét lên hoặc phát ra những âm thanh như tiếng quạ kêu; và khi sự việc đáng sợ đạt đến mức độ cực kỳ cao, Chương Hạo sẽ lộ ra vẻ mặt hiện tại —đôi môi mím chặt, lông mày nhíu lại, sắc mặt tái nhợt, trong mắt có chút bối rối và sợ hãi.
Phản ứng của hắn khiến Sung Hanbin có chút kinh ngạc và chột dạ, những cảm xúc giống như xấu hổ và tự ti chiếm lấy tâm trí cậu... không, phải là chiếm lấy bộ xử lý trung tâm của cậu.
Mặc dù có lẽ Sung Hanbin đã nói điều mình sắp nói vô số lần, nhưng cậu vẫn thấy hơi xấu hổ khi nói ra điều đó lần nữa. Và hậu quả của việc bộ xử lý quá tải là nhiệt độ cơ thể tăng nhanh, mặt đỏ ửng, và trái tim thì đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sung Hanbin lo lắng gỡ bàn tay Chương Hạo đang đặt trên đầu mình ra.
"Ừm... Hạo hyung, đây là..." Mặt Sung Hanbin đỏ rực, nói lắp bắp, không dám nhìn thẳng vào mắt Chương Hạo. Nhưng cậu cũng không quên biểu đạt bằng từ ngữ phù hợp hơn cho tình huống hiện tại. "Ừm...là huyệt dâm của em." Sung Hanbin nghe thấy mình thì thầm rất nhỏ.
「2129.06.13|17:55:23 – Truy xuất bộ nhớ –」
Từ khi bắt đầu có ý thức, hay nói đúng hơn là từ khi nhật ký hệ thống bắt đầu được cập nhật trở lại, Sung Hanbin đã ở bên cạnh Chương Hạo.
Chương Hạo nói rằng hắn đã tìm thấy cậu vào đêm Giáng Sinh năm năm trước ở một bãi phế liệu bỏ hoang. Lúc đó, cậu trông rách nát đến mức không còn hình dạng của một con người. Không phải giống như một con búp bê tình dục bị chơi hỏng trong phim người lớn, mà là một thứ thiếu tay thiếu chân, dù đã được giặt sạch thì vẫn trông rất đáng sợ. Dung dịch tuần hoàn gần như đã cạn kiệt, cơ thể đầy bụi bẩn, "trông giống như một con mèo con bị ngược đãi."
Sung Hanbin thực sự không có ấn tượng gì về những chuyện đã xảy ra với mình mà hắn miêu tả. Bởi vì ngay khoảnh khắc mở mắt ra, Chương Hạo đã nói với cậu rằng cuộc sống trước đây của cậu không tốt lắm, và hắn đã xóa sạch trung tâm ký ức của cậu. Vì vậy, Sung Hanbin chấp nhận một cách tự nhiên việc Chương Hạo "nhận nuôi" mình, hắn đã sửa chữa cậu, và Sung Hanbin coi hắn như chủ nhân của mình.
Chương Hạo kỳ thực đối xử với cậu rất tốt. Hắn không quan tâm đến nguồn gốc của cậu (tất nhiên rồi, vì hắn hoàn toàn không biết cậu là một người máy tình dục), và khi tìm thấy Sung Hanbin, rõ ràng bản thân hắn cũng không dư dả, nhưng Chương Hạo vẫn cố gắng thay cho cậu lớp da sinh học tốt nhất. Sung Hanbin cảm thấy có chút lãng phí, nếu có tiền mua loại da sinh học tinh vi hàng đầu này, thì thực ra có thể sửa chữa một số bộ phận cần thiết của cậu... đúng vậy, là phần... ừm... đó của Sung Hanbin.
BẠN ĐANG ĐỌC
18:00 | NEULBIN ✧ 0.99999
Fanfictionneulbin no switch, r18, cyberpunk. khẩu vị nặng, cân nhắc trước khi đọc. source: archiveofourown.org/works/52879576 tác phẩm thuộc event 24h - 𝓻𝓮𝓭𝓪𝓶𝓪𝓷𝓬𝔂 dành cho shipdom neulbin.