69. đây là bài hát cô sáng tác

42 8 0
                                    

Tựa như nhớ tới gì đó, Kim Minh Trí lấy điện thoại của mình ra, mở điện thoại.

"Là ảnh chụp lúc đó, đáng tiếc chỉ còn lưu lại một tấm này thôi."

Trương Nguyên Anh nhìn 3 cô gái đang cười rất hạnh phúc trong bức ảnh, con mắt tối sầm, bức ảnh này hẳn là chụp lúc 3 người đã quen nhau nửa năm, tuổi không cách nhau là bao, 3 người rất nhanh trở thành bạn tốt, bởi vì gần như xác nhận xuất đạo cùng nhau nên vô cùng vui vẻ.

Từ lúc gia nhập công ty, tuy rằng chế độ ăn uống rất khắt khe, bất quá thỉnh thoảng vẫn đi ăn ở những quán thịt nướng vỉa hè, đều là Kim Minh Trí mua đồ, màn đêm bao phủ khu phố, ba người chen nhau trong khoảng sân chập chờn nửa sáng nửa tối, nhìn khuôn mặt 2 người còn lại dính đầy nước tương trơn bóng mà bật cười.

Trương Nguyên Anh nhớ tới thiếu nữ Kim Minh Trí năm ấy còn thay mình lau đi vết bẩn trên mặt, một bên làm bộ lắc đầu thở dài, "Các cô đều như trẻ nhỏ a, các cô nhìn xem, tôi có khác gì bà mẹ trẻ đang chăm chút cho con nhỏ không ?" Lúc đó căn bản cũng không để ý, chỉ biết nhìn bộ dáng như bà cụ non của Kim Minh Trí mà cười khúc khích, làm sao biết được, đây lại là bữa ăn tụ tập cuối cùng của 3 người.

Trương Nguyên Anh nhìn cô gái ngồi đối diện, Kim Minh Trí lúc này mặc trên mình bộ đồ công sở màu đen, tóc buộc thành đuôi ngựa cao cao, nhìn dáng dấp Kim Minh Trí bây giờ thật giống người thành đạt, vĩnh viễn sẽ không ăn thịt nướng rẻ tiền ở quán vỉa hè, cũng không còn là người nghệ sĩ thích ăn thịt nướng, nô đùa vui vẻ như năm nào nữa. Có điều, chiếu theo tính tình Kim Minh Trí, nếu cô ấy làm nghệ sĩ, nhất định sẽ rất vui vẻ, Trương Nguyên Anh mím mím môi, cô ấy, đã không còn diễm phúc này.

"Cô có biết hay không ? Bài hát chính đầu tiên của Đan Nhi." Kim Minh Trí chú ý tới vẻ mặt có chút âm u của Trương Nguyên Anh, yên lặng chuyển đề tài, "Đó là bài hát cô đã sáng tác." Trương Nguyên Anh ngẩn ra.

"Sau khi chuyện đó phát sinh, nàng tìm ra bài hát ấy, muốn hát bài hát ấy. Tuy rằng ca từ không tệ, nhưng cũng không thích hợp, thậm chí lúc công ty còn chuẩn bị cho nàng ấy một ca khúc chắc chắn sẽ tạo thành hit lớn, kết quả nàng ấy vẫn cố chấp, kiên định dùng ca khúc kia." Kim Minh Trí nhớ tới hình ảnh Đan Nhi 6 năm trước, ánh mắt nàng lúc ấy đỏ sọng nhưng rất kiên định, khe khẽ thở dài.

"Vì ca khúc ấy là bán thành phẩm, còn phải sửa rất nhiều chỗ, nàng liền mỗi ngày ngồi một mình trong phòng thu âm." Kim Minh Trí liếc nhìn Trương Nguyên Anh chút, "Tất cả mọi người đều nói Đan Nhi là người có tham vọng, vừa vào nghề đã muốn dùng ca khúc mình tự sáng tác để tạo hit cho tên tuổi, nhưng là, Đan Nhi kỳ thực không phải là người háo thắng như vậy."

"Vì đó là ca khúc của tôi." Trương Nguyên Anh cười cười, nàng thật sự là người cố chấp a.

"Nàng không để cho người khác đệm đàn cho nàng, vậy nên nàng mỗi ngày đều cố gắng luyện tập, mỗi lần tôi gặp Đan Nhi đều nhìn thấy ngón tay nàng đều mài đến chảy máu, cố gắng khuyên nàng đừng tiếp tục nữa, đứa nhỏ này tuy rằng không nói, nhưng tôi biết, nàng thông qua phương thức này dằn vặt chính mình, nàng mấy năm qua, kỳ thực sống rất mệt mỏi."

|Daerin| Nữ thần là phải đem về sủngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ