1.

381 46 0
                                    

Khang, lại thêm một lần nữa anh tìm thấy em đơn côi giữa màn đêm hiu quạnh này.

Mọi thứ vẫn y như vậy.

Có một Vĩnh Khang chỉ biết tự trách bản thân vì thi đấu không tốt. Và một Trương Chiêu lẳng lặng theo dõi em.

Anh rất muốn chạy lại ôm, hôn em, dành tất cả yêu thương này cho Trịnh Vĩnh Khang nhưng đành thôi... Trương Chiêu này làm gì có đủ tư cách làm vậy cơ chứ? Suy cho cùng trận thua ấy phần nhiều cũng là lỗi của anh.

"Sao anh không ở cạnh em."

- Vì anh sợ mình sẽ làm em đau thêm lần nữa.

"Vậy anh không yêu em à?

- Anh yêu em, Trương Chiêu yêu Trịnh Vĩnh Khang nhiều lắm.

"Em cũng vậy, cũng yêu Trương Chiêu nhiều lắm."

Mọi thứ vẫn y như vậy.

Trương Chiêu lau đi những giọt lệ trên má Vĩnh Khang.

Vĩnh Khang xua đi những lo âu, muộn phiền trong lòng Trương Chiêu.

Sau tất cả, thật may anh và em vẫn còn có nhau, còn cùng màu áo, cùng chung giấc mơ và cùng chung cả nhịp đập con tim.

꒰ zzkk ꒱ ;  thoughtsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ