End

0 0 0
                                    

Chương 201: Vẻ mặt nghiêm túc tiểu bảo bảo Nguồn: EbookTruyen.Me

Bảo Châu đi về nhà giúp hai đứa em xem xét, thời điểm cô đi vào cửa, đó là một bộ phong cảnh thật đẹp a!

Có mấy người không biết rõ tình hình đang muốn đi đến gần, Côn Sơn từ ngoài cửa đi tới, một tay ôm một đứa bé mập mạp, hướng Bảo Châu hô: "Vợ à, em chờ anh với!"

Mấy người đàn ông nhìn Bảo Châu lập tức thất vọng bỏ đi, Côn Sơn rất đắc ý, nghênh ngang ôm hai đứa con đi tới trước mặt Vạn Phú Quý: "Cha, con thấy hôm nay thật náo nhiệt, nên mang theo hai đứa nhỏ đến."

Vạn Phú Quý nhìn thấy hai đứa cháu lập tức mặt mày hớn hở, tiếp lấy một đứa, cười ha hả ôm vào trong ngực: "Tiếu Tiếu, ông ngoại ôm một cái!"

Hiện tại đứa nhỏ nửa tuổi ngũ quan đã rõ, Tiếu Tiếu người cũng như tên, thích cười giống Bảo Châu, mặt mày cong cong làm người ta ưa thích, y y nha nha ở trong ngực Vạn Phú Quý vung vẩy bàn tay nhỏ bé.

Kiều Kiều là một bé ngoan, không giống cha nó cà lơ phất phơ, cũng không giống chị gái, không biết vì sao, từ nhỏ đã giống một ông cụ non, vẻ mặt nghiêm túc, may mắn cùng em gái lớn lên rất giống, ngũ quan cũng sẽ không chênh lệch.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như vậy, phối hợp với vẻ mặt nghiêm túc, càng làm cho người ta buồn cười, vẻ mặt Côn Sơn hưởng thụ ôm con trai, ánh mắt sủng nịch dường như hận không thể, đem tất cả thứ mình có đều cho nó, mặc dù nó vẫn còn trong tã lót. Côn Sơn đang vuốt ve hưởng thụ, Kiều Kiều đột nhiên há miệng, ah ô một tiếng bắt đầu khóc.

Côn Sơn rất có kinh nghiệm nghĩ, có lẽ đứa nhỏ tè dầm, vừa tính kiểm tra, chỉ thấy cách đó không xa, một người đàn ông khác vội vã cầm tã hướng bên này chạy tới, sốt ruột hỏi Côn Sơn: "Có phải Kiều Kiều tè ra quần hay không? May mà tôi mang theo tã trong người."

Côn Sơn rất tự nhiên tiếp nhận tã, thay tả cho cục cưng, những người khác tắc vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông kia.

Cho dù cảm thấy không có gì, nhưng bị người nhìn chằm chằm như vậy, người kia cũng không khỏi cảm thấy có chút bực bội, từ bên cạnh mọi người hô: "Nhìn cái gì? Chưa từng thấy ai đẹp trai như tôi sao?"

"Chưa từng thấy qua, anh là Tiểu Cù Từ à? Không biết, còn tưởng anh là vú em của hai đứa nhỏ." Bảo Trân mặc váy dài, chậc chậc nói. Một đại thiếu gia, đi làm người hầu cho Vạn Bảo Châu cái con bé quê mùa kia, thật sự là tự hủy giá trị con người, trong lòng cô thầm nghĩ xem thường người đàn ông này.

Đúng vậy, người đàn ông này không phải ai khác chính là Cù thiếu, mỗi ngày Cù thiếu đi theo bên cạnh Bảo Châu, chiếu cố hai đứa nhỏ sớm đã thuần thục.

Trước kia Cù thiếu sống an nhàn sung sướng đã quen, hắn ngoại trừ phục tùng Bảo Châu, còn có thể phục tùng ai?

Bị cô gái trước mắt nói như vậy, hắn nổi cáu: "Tiểu Cù Từ cô có thể gọi sao? Nói t ôi như vú em, đáng tiếc cô cả vú em cũng không giống."

"Tôi tuổi trẻ đương nhiên không giống." Bảo Trân đắc ý.

"Không liên quan tuổi tác, mà liên quan tới dáng người." Nửa câu sau Cù thiếu nói chậm lại, nhưng vô cùng rõ ràng.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 28 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Trân bảo vợ yêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ