(1/2) Day 3: Nếu như tôi muốn cộng hưởng với em?

354 16 1
                                    

"Đang làm gì thế?" Kỳ Dục đứng trước cửa nhà tắm bất mãn hỏi.

"Tôi đang nặn mụn?"

Tô Nhược quay sang nhìn Kỳ Dục, gương mặt anh lộ rõ vẻ khó chịu, tiến tới giữ lấy cổ tay cô.

"Em là con gái sao lại đổ đốn thế này hả?! Ít ra cũng tự biết chăm sóc bản thân chút đi chứ?"

Tô Nhược không vui gạt tay ra, rồi rửa qua mặt mình bằng nước không. Kỳ Dục là người chăm sóc rất kỹ gương mặt của mình, không nhịn được muốn nổi đoá.

"Trước giờ tôi vẫn luôn làm vậy, nhà tôi rất nghèo không có mấy thứ để chăm sóc bản thân như anh nói đâu thưa Kỳ thiếu gia."

Nói xong Tô Nhược đi qua, không hiểu tại sao mới sáng sớm Kỳ Dục đã lao vào phòng này rồi. Lấy khăn lau khô tóc mình, cô liền ngồi xuống giường nhìn người con trai đang đầy sự bất mãn nhìn cô.

"Tại sao anh lại vào đây?"

"MC chuyển lời đến cho em vì em chưa trả lời cô ấy. Tưởng rằng bị tôi ăn thịt rồi cũng nên." Kỳ Dục bấm gọi rồi đưa điện thoại cho cô, đầu dây bên kia một lúc sau mới nghe máy.

[Kỳ Dục?]

"Là em, MC."

[Ơn trời, thì ra em vẫn ổn. Hiện tại chị có việc cần nhờ em giúp. Viên đá san hô chị để nhầm vào túi xách của em, nếu như em rảnh hãy mang nó tới cho chị được chứ?]

Nghe lời MC, Tô Nhược lục túi xách của mình lại thấy một viên đá đỏ kỳ lạ ở trong đây.

"Vâng."

[Nên nhớ đeo mặt nạ và mặc lễ phục đi vào một cách tự nhiên.]

Chưa kịp hỏi thêm câu gì MC đã tắt máy, Cô ấy luôn đặt ra những tình huống dồn dập khiến Tô Nhược không biết nên xoay sở thế nào cho đúng.

"Là đá san hô sao?"

Tô Nhược ngẩng đầu lên rồi không nói gì, đưa ánh mắt nhìn xuống viên đá, cô chợt nắm chặt rồi cảm nhận được dòng lực chảy trong nó.

Kỳ Dục đứng đó im lặng, anh suy tư hơn nhiều sau khi nhìn thấy viên đá đó đang phát sáng. Chợt anh muốn thử lại,... liệu cô gái này...

Chưa kịp nghĩ ngợi gì thêm, Kỳ Dục cầm lấy tay cô ngửa lên để lộ ra đá san hô. Anh đưa tay cứa nhẹ vào con dao rọc giấy không biết đã lấy từ khi nào trên giường cạnh sổ ghi chú của cô, một dòng máu ấm chảy xuống hòn đá khiến Tô Nhược có chút nóng rát muốn vất qua một bên. Đáng lẽ cô sẽ không còn cảm nhận được cảm giác gì cơ chứ, tại sao lại cảm thấy nóng như vậy.

Đột nhiên một hình ảnh hiện lên từ hòn đá, một con cá voi đang hưởng thụ yên trong trong dòng xoáy gió, Kỳ Dục nhìn với gương mặt ngạc nhiên đến tột cùng. Không thể nào lại xảy ra vấn đề này được,...

Rốt cuộc là MC, hay Tô Nhược mới là người anh cần tìm cơ chứ?

"Tay anh chảy máu rồi, Kỳ Dục."

Nhưng Kỳ Dục lại không nghe thấy cô nói gì cả...

Tô Nhược thở dài bất lực, cô cầm lấy tay Kỳ Dục, đưa ngón tay của anh vào trong miệng mình mà liếm nhẹ qua vết thương.

Seven day [DN Love and deepspace]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ