Chương 77

65 3 0
                                    

Thân thể đã lâu chưa làm, sao chịu được tần suất rút ra đâm vào của người kia, Tiêu Chiến thiếu chút nữa không thở nổi.

Hai chân cậu bị người nọ đặt lên vai. Thân thể uốn cong đến cực hạn, giống như con rối bất lực bị người kia ghim trên giường, tim phổi dường như sắp nhảy khỏi lồng ngực. Cảm giác giống như chạy 800 mét liền một lúc, hô hấp không còn ổn định, chỉ có thể miễn cưỡng thở dốc.

Người đàn ông này điên rồi sao. Chẳng lẽ hắn đang trả thù cho cái tát mấy ngày trước?

Tiêu Chiến cắn chặt răng nắm ra giường, nhưng lại bị người kia cúi xuống hôn mút mà khiêu mở ra. Đồng thời hắn còn luật động di chuyển ác liệt hơn, khiến Tiêu Chiến gần như tắt thở, mất khí lực thật lớn mới miễn cưỡng nói: “Anh… Anh chậm một chút…”

“Chậm một chút?” Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cậu, như nghe được chuyện gì nực cười lắm : “Em đã bức anh nghẹn bảy năm, bây giờ lại kêu anh chậm một chút? Em muốn anh bị nghẹn chết sao? Hả?” Dứt lời hung hăng đâm một cái.

“Anh…Ư! …” Tiêu Chiến vừa định chất vấn hắn đã bị hắn liên tiếp kích thích đến mức thở cũng khó, nói chi là phát ra tiếng.

“Thiếu chút nữa là anh đã mua vé máy bay sang Mỹ làm em, mẹ nó, bây giờ em còn kêu anh chậm một chút?!”

Vừa nghe thấy cậu nói thô tục của hắn, Tiêu Chiến không thể ức chế mà run rẩy cả người. Tính cụ mới vì đau đớn mà mềm xuống nay lại mạnh mẽ đứng lên.

Bình thường cậu nghe bọn Đàm Tấn nói chuyện cũng sẽ nhắc đến “Làm em”, nhưng chỉ lúc nghe người đàn ông này nói “Làm em”, mới cảm thấy thân thể nóng lên như nhũn ra, cả mắt cũng ẩm ướt.

Chẳng lẽ đây cũng là ma chú của hắn?

Nếu đúng như lời hắn nói, chẳng lẽ trong bảy năm qua người đàn ông này cũng có ý nghĩ muốn cậu? Tiêu Chiến tự cười nhạo chính mình, bây giờ vẫn còn ôm vọng tưởng với người này.

Đôi mày Vương Nhất Bác nhíu chặt. Tiêu Chiến cảm thấy gương mặt như tạc tượng của hắn tựa hồ còn sắc cạnh hơn trước kia. Ngay cả khi trầm mê trong dục vọng cũng đẹp đến mức nghẹt thở. Sợi tóc rũ xuống trán ướt mồ hôi, đôi con ngươi sáng lên.

Tiêu Chiến nhìn chăm chăm vào gương mặt người đối diện. Chiều dài lông mày, màu mắt, độ cong lông mi cuối cùng là đôi môi… Cậu muốn khắc ghi mỗi tấc trên gương mặt người đàn ông này.

Cậu không có ảnh chụp của hắn.

Chỉ có thể ghi nhớ người này trong trái tim.

Cho dù bảy năm đã trôi qua, hình ảnh người đàn ông này trong lòng cậu chưa phút nào phai mờ. Cậu vẫn luôn sợ hãi nhiều năm sau, cậu sẽ quên mất hắn.

Môi người kia ở trên thân thể cậu điên cuồng ma xát, liếm mút, để lại dấu hôn. Trên làn da bạch ngọc xuất hiện vô số hồng ngân, tạo nên vẻ đẹp kỳ dị vừa rực rỡ vừa quyến rũ.

Chiếc giường bị lay động phát ra tiếng ‘kẽo kẹt’, Tiêu Chiến có chút sợ hãi giường sẽ sập xuống. Mà người kia lại vô cùng hưng phấn, lật Tiêu Chiến nằm úp sấp, nắm thắt lưng lên khiến cậu quỳ xuống, từ phía sau đâm vào. Ngay cả nội tạng cũng bị đâm thủng mất.

Ái Hậu Dư Sinh ( Chuyển Ver Bác Chiến)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ