Thành An thay tiếng cười ha ha bằng tiếng thở hồng hộc, lầm lũi dắt xe vào nhà. Trên xe tòng teeng một túi kem, nửa quả dưa hấu, Minh Hiếu tủm tỉm cười bưng thùng giấy tờ cùng gói kem phân nửa chỉ là que vào nhà.
Bước vào nhà, Thành An gào lớn. Chỉ có Đăng Dương đang cầm tạ đi qua đi lại, Quang Anh dạo này đi họp nhiều hơn cả đi chợ nấu cơm. Đăng Dương không ngừng tay nâng tạ, hất cằm hỏi Minh Hiếu:
"Nó bị làm sao thế?"
Minh Hiếu nói:
"Vận động nhiều quá thôi. Lên tắm đi, anh nấu cơm cho."
Cả Đăng Dương và Thành An cùng rú lên một lúc. Con trai của nhà bán gân bò nấu ăn không đến nỗi, chặt một con gà hết đúng hai phút xoay dao không chệch khớp xương, nhưng nêm nếm gia vị quả thật rất bất thường. Đăng Dương xua tay bảo để đặt món về, Minh Hiếu không phản đối. Anh lấy chậu cây sen đá của Thành An ra đặt trên tủ bếp, sau đó cũng theo Thành An lên phòng.
Thành An cần phân tán tư tưởng. Minh Hiếu không biết rõ giới thời trang, nhưng anh biết rõ Thành An. Nếu như để cậu bị đuổi việc rồi lẳng lặng về nhà, chắc chắn đến ngày mai thôi, hotboy mạng xã hội sẽ nằm nhão ra trên giường như một cục bột ngấm nước. Thành An tự trọng cao ngất, có sở thích vênh mặt tới trời, khó chấp nhận được sự thật rằng không phải bản thân thôi việc mà là người ta đã đi trước một bước để đuổi việc.
Đã bảo mà, Minh Hiếu thở dài đặt thùng đồ đạc còn lại của Thành An vào trong phòng trống. Em người yêu của anh đi tắm nhưng không có tiếng gào rống hát hò nào như mọi ngày. Vừa ló đầu ra khỏi phòng tắm, còn chưa kịp rũ mái đầu ướt rượt, Thành An đã nói:
"Anh nghĩ bọn họ có hối hận không?"
Minh Hiếu đáp:
"Nếu như không phải vì mấy tỉ tiền từ thiện thì anh nghĩ là không."
"Em giỏi mà."
"Em cũng biết chứ. Năng lực không phải là vấn đề quan trọng nhất."
"Có còn là con người nữa không? Thì Hoàng Anh là con của nhà đầu tư, nhưng mà nếu em là... Ờ, thôi."
Minh Hiếu lật mấy tờ trong bài báo khoa học của Hoàng Đức Duy. Bày đặt mang tới cho thầy sửa giúp để làm gì không biết, đã qua thời mà Minh Hiếu có thể chỉ dạy Đức Duy được cái gì đó to tát rồi. Thành An ngồi im lau đầu, Minh Hiếu nói:
"Nghiệm ra chưa?"
"Dạ."
Thành An cũng thế, Minh Hiếu cũng thế. Nếu như bọn họ có quyền trong tay và có ai đó làm cho một trong hai xấu hổ, người còn lại chắc chắn sẽ dùng quyền lực để chỉnh chết người ta, không cần biết đúng sai như thế nào.
Thành An tự nhiên buột miệng:
"Em thương anh đó."
Minh Hiếu cười:
"Biết rồi. Vì anh mà bị đuổi việc nhưng vẫn chưa thấy đòi chia tay."
Đôi tay đang lau tóc của Thành An dừng lại. Cậu nheo mắt, ngẩng đầu lên, nhăn mày nói:"Đúng là do anh rồi."
"Hả?"
"Anh làm em bị đuổi."
BẠN ĐANG ĐỌC
hieugav. người yêu cũ đấm người yêu mới
Fanfiction[CHUYỂN VER] Đặng Thành An đi xem mắt, hẹn hò với bác sĩ cấp cứu Trần Minh Hiếu, qua nửa năm thì bị Trần Minh Hiếu đá. Đặng Thành An vì cảm thấy tội lỗi nên cố gắng bù đắp lại cho Trần Minh Hiếu bằng cả vật chất và tinh thần. Chẳng hiểu sao mỗi lần...