“Ông cũng biết tình thế lúc đó mà, tôi buộc lòng phải làm như vậy không còn cách khác.”
Trương Từ Vũ cũng rất áy náy suốt bao năm qua. Nhưng vì chuyện nước phải bỏ chuyện riêng sang một bên, cuối cùng ông lại mất đi người bạn thân thiết này của mình.
Cũng sau đấy năm năm, thì vợ ông cũng qua đời vì sinh hạ Xữ Nữ. Chắc đây là quả báo mà ông phải nhận lấy cho sự việc năm đó.
“Ông còn ngồi được ở đây nói chuyện với tôi là tôi đã nhân nhượng lắm rồi. Nếu không vì con tôi…”
“Thưa cha con mới về.”
Giọng nói trầm ấm cắt ngang giọng quát tháo của Phó Gia Ninh. Chàng trai phía cửa lớn bước vào trên mình là bộ đồ phương tây cao cấp, cởi bỏ mũ đưa cho người làm khiến mái tóc đen bay nhẹ trong không trung.
Một gương mặt tuấn tú với nụ cười tỏa nắng, người đó có đôi mắt với khuôn mặt y như Phó Gia Ninh. Tuy không hào hùng khí thế như cha mình nhưng người đó lại tỏa ra năng lượng ấm áp, tựa như vợ của Phó Gia Ninh.“Con trai, đi đường có vất vả lắm không ?”
Phó Gia Ninh dịu giọng bước đến cạnh con trai mình.
Đúng vậy, người này là con trai thất lạc suốt mười mấy năm của ông, ông chỉ vừa tìm được câu gần năm năm mà thôi.
“Con không sao ạ. Chú Trương cũng vừa đến sao ạ ?!”
Chàng trai đỡ lấy Phó Gia Ninh, nở nụ cười hướng về phía Trương Từ Vũ.
“Chú vừa đến đây thôi.”
Trương Từ Vũ nở nụ cười gượng gạo khi thấy người con trai của Phó Gia Ninh. Tiếp xúc qua rồi mới biết, đứa con này của Phó Gia Ninh thủ đoạn hơn người cha của mình.
“Từ phía Bắc sang tận đây, con nghĩ chắc phải là việc quan trọng lắm, ha chú ?”
Đỡ Phó Gia Ninh ngồi xuống, lại hiếu thảo rót tách trà mới đưa cho cha mình. Từ đầu đến cuối chàng trai này không nhìn Trương Từ Vũ quá ba giây.
“Ta đến là để thương lượng chuyện lúc trước con đã nói.”
Trương Từ Vũ cũng chẳng vòng vo mà vào thẳng vấn đề. Chinh chiến bao lâu nay, lần đầu tiên ông mới cảm thấy nhún nhường trước một người, lại là một thằng nhóc nhỏ hơn con trai lớn của ông.
“Chú muốn thương lượng?! Chẳng phải đều đã thỏa thuận xong rồi sao.”
Nụ cười vẫn giữ trên môi, nhìn cứ ngỡ là hiền từ nhưng những người sống gần cả đời người còn chinh chiến như Trương Từ Vũ lẫn Phó Gia Ninh thì biết rõ nó có ý nghĩa gì.
Đó là không hài lòng.
“Ta có thể chấp nhận việc thông qua hàng hóa của cháu nhưng về việc kết hôn thì…”
“Chú Trương! Năm đó, mẹ con và phu nhân nhà chú là hảo tỷ muội, đã từng định ước rằng chỉ cần đôi bên có trai có gái sẽ cho kết hôn khi trưởng thành. Điều này chú cũng hiểu rõ mà. Không lẽ chú định để người đã khuất cũng không được yên lòng sao?”
Chàng trai cũng không kiêng dè gì mà nói thẳng, tông giọng đã vài phần thay đổi, từng câu từ tưởng chừng vô hại nhưng lại khoét đúng vào vị trí vết xước khiến nó rỉ máu lại càng khiến Trương Từ Vũ không thể nói được gì.

BẠN ĐANG ĐỌC
|12 chòm sao| Lần Yêu Đầu
De TodoGiữa cái đất phồn vinh này, đâu đâu cũng toàn là lừa gạt lợi dụng thì lấy đâu ra một kẻ thật tâm đối đãi tốt với mình. Ngay trong chính căn nhà rộng lớn này lại chẳng có một vị trí cho tôi. Sống trên đời ngần ấy năm nhưng chẳng thể hiểu nổi cái gì g...