Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh

472 24 0
                                    

Nguyễn Tùng Dương, một nhân viên trẻ tuổi và đầy nhiệt huyết, không khỏi cảm thấy hồi hộp khi nhận được thông báo từ cấp trên về việc được điều động sang làm việc trong dự án hợp tác với tập đoàn Ninh Gia. Đây là một cơ hội lớn đối với Dương, nhưng cũng đi kèm với những thử thách không nhỏ. Tập đoàn Ninh Gia là một trong những tập đoàn đa ngành bậc nhất cả nước, sở hữu những dự án tầm cỡ và có sức ảnh hưởng lớn trong nhiều lĩnh vực. Và đứng đầu tập đoàn này là Ninh Anh Bùi, người thừa kế quyền lực, được biết đến với sự lạnh lùng và khó gần.

Cả tuần trước khi chính thức bắt đầu làm việc tại trụ sở của Ninh Gia, Dương đã tự mình chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Cậu biết rằng mình cần phải tạo ấn tượng tốt từ đầu nếu muốn có cơ hội thăng tiến. Nhưng cũng chính vì vậy mà Dương không tránh khỏi lo lắng. Cậu không biết mình sẽ đối diện như thế nào với những áp lực trong môi trường mới, đặc biệt là việc phải hợp tác với Ninh Anh Bùi, người mà cậu đã nghe rất nhiều nhưng chưa bao giờ gặp trực tiếp.

Ngày đầu tiên, Dương đến tòa nhà trụ sở của Ninh Gia từ rất sớm. Khi bước vào sảnh chính, cậu ngay lập tức bị choáng ngợp bởi vẻ hiện đại và sang trọng của nơi này. Trụ sở của Ninh Gia nằm ở trung tâm thành phố, là một tòa nhà chọc trời với thiết kế đầy uy nghiêm và tinh tế. Những cột đá cẩm thạch sáng bóng, ánh đèn vàng ấm áp, cùng những chi tiết kiến trúc tỉ mỉ tạo nên không gian quyền lực và xa hoa.

Dương cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới khác, một thế giới mà những con người ở đây luôn phải mang trên mình vẻ ngoài hoàn hảo nhất, từ tác phong đến trang phục. Cậu tự nhủ phải thật cẩn trọng trong từng bước đi, từng lời nói để không tạo ra bất kỳ sai lầm nào. Chẳng mấy chốc, một nhân viên lễ tân dẫn Dương lên phòng họp trên tầng cao nhất, nơi sẽ diễn ra cuộc gặp mặt đầu tiên với những nhân vật chủ chốt trong dự án.

Khi cửa thang máy mở ra, Dương bước vào một hành lang rộng lớn, ánh sáng dịu nhẹ từ những khung cửa sổ trải dài chiếu xuống nền gạch trắng tinh khôi. Phòng họp chính của Ninh Gia nằm ngay phía cuối hành lang, cửa gỗ lớn khép chặt như một biểu tượng của sự quyền lực. Dương hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ cho nhịp tim mình ổn định trước khi gõ cửa.

Khi bước vào phòng họp, Dương không khỏi cảm thấy ánh mắt của mọi người trong phòng đều đang đổ dồn về phía mình. Nhưng điều khiến cậu chú ý nhất chính là người đàn ông ngồi ở giữa bàn họp. Ninh Anh Bùi.

Anh không giống như những gì Dương tưởng tượng. Trước mặt cậu là một người đàn ông cao lớn, dáng người thẳng tắp, bộ vest cắt may hoàn hảo ôm sát từng đường nét cơ thể. Khuôn mặt Ninh toát lên sự sắc sảo, đôi mắt đen lạnh lùng như thể đang dò xét mọi thứ. Ánh nhìn của anh giống như một tia laser, có thể xuyên qua tâm can của người khác mà không hề để lộ cảm xúc nào.

Ninh ngồi vững trên ghế, tay gác nhẹ lên bàn, dáng vẻ bình thản nhưng toát ra uy quyền khó có thể phủ nhận. Anh không cần phải lên tiếng hay thể hiện gì nhiều, sự hiện diện của anh đã đủ để khiến tất cả mọi người trong phòng im lặng, không ai dám thở mạnh. Dường như Ninh có một luồng khí quyền lực vô hình bao quanh, khiến cho những ai đứng gần anh đều cảm thấy mình phải cẩn trọng hơn.

Dương tiến đến, cúi đầu chào mọi người theo đúng phép tắc trước khi ngồi vào chỗ của mình. Cảm giác căng thẳng dâng lên khi cậu nhận ra mình đang ngồi cách Ninh Anh Bùi chỉ một khoảng cách ngắn. Cảm nhận đầu tiên của Dương về Ninh là sự kiêu ngạo và xa cách. Cậu không biết tại sao, nhưng có lẽ chính khí chất lạnh lùng và vẻ ngoài hoàn hảo đến mức đáng sợ của Ninh đã khiến cậu cảm thấy như vậy.

Cuộc họp bắt đầu ngay sau đó. Dương chăm chú lắng nghe những lời giới thiệu sơ lược về dự án từ phía đại diện của Ninh Gia. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, cho đến khi Ninh Anh Bùi bất ngờ lên tiếng. Giọng nói của anh trầm ấm nhưng lại mang theo sự nghiêm khắc, giống như từng lời nói đều được suy nghĩ kỹ lưỡng và không bao giờ có sự thừa thãi.

"Nếu dự án này không đạt được kết quả như mong đợi, tôi không chỉ yêu cầu sự giải thích mà còn phải xem xét lại năng lực của toàn bộ đội ngũ. Đây không phải là trò đùa," Ninh nói, ánh mắt lạnh lùng quét qua mọi người.

Dương cảm nhận được áp lực đè nặng lên vai mình. Những lời của Ninh không chỉ là một lời cảnh báo mà còn là sự khẳng định về tiêu chuẩn mà anh đặt ra. Cậu có thể thấy mọi người trong phòng đều im lặng, không ai dám phản bác lại. Tất cả đều biết rằng Ninh Anh Bùi là người quyết đoán và không dễ dàng thỏa hiệp.

Suốt buổi họp, Dương không thể nào rời mắt khỏi Ninh. Cậu nhận ra rằng, dù Ninh có vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng anh lại rất thông minh và có tầm nhìn chiến lược. Mọi câu hỏi mà Ninh đưa ra đều rất chính xác, đánh đúng vào những điểm mấu chốt của dự án. Cậu bắt đầu hiểu rằng sự kiêu ngạo mà mình cảm thấy ban đầu thực ra chỉ là một lớp vỏ bọc, che giấu sự sắc sảo và cẩn trọng của anh.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Dương nhanh chóng thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời đi. Nhưng ngay lúc cậu đứng dậy, Ninh bất ngờ gọi tên cậu, khiến cả phòng họp trở nên im lặng.

"Nguyễn Tùng Dương, ở lại một chút."

Dương cảm thấy tim mình đập mạnh. Cậu quay lại nhìn Ninh, không khỏi bối rối trước ánh mắt lạnh lùng đang hướng về phía mình. "Dạ, vâng." Cậu khẽ gật đầu, bước đến gần bàn họp.

"Cậu sẽ phụ trách chính trong dự án này, đúng không?" Ninh hỏi, giọng điệu vẫn nghiêm nghị như trước.

"Vâng, tôi là người phụ trách," Dương đáp, cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh. Cậu biết rằng đây có thể là cơ hội duy nhất để tạo ấn tượng tốt với Ninh, và cậu không muốn bỏ lỡ.

Ninh nhìn Dương một lúc lâu, như thể đang cân nhắc điều gì đó. "Hy vọng rằng cậu sẽ làm tốt công việc của mình. Tôi không thích những người làm việc thiếu chuyên nghiệp."

Lời nói của Ninh giống như một lời nhắc nhở, nhưng cũng mang theo chút thách thức. Dương cảm thấy một luồng áp lực không nhỏ đè lên vai mình. Nhưng thay vì cảm thấy sợ hãi, cậu lại cảm thấy có động lực hơn. Cậu biết rằng mình không thể để bản thân thất bại trong dự án này.

[Ninh Dương] Soleil et tournesolNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ