Mùa lạnh ở Băng Cốc quả thật khiến da thịt người ta như sắp biến thành đá, Orm chỉ là mới ra bên ngoài mua thức ăn nóng cho LingLing, tay chân đã buốt chịu không nổi. Mùa lạnh năm nay được dự đoán trước, chính là mùa lạnh nhất lịch sử của Thái Lan từ 10 năm nay.
"Chị ăn chút gì đi, chị dâu" - thức ăn ở bệnh viện khá khó ăn, Orm đã cất công ra ngoài mua cho nàng.
"Em có thể đặt giao hàng đem đến, em tự ra ngoài mua để làm gì?" - mưa bên ngoài làm ướt vai áo của Orm. LingLing dù sao cũng ăn không vô, mua ở đâu cũng vậy thôi.
Thông thường những người hậu tai nạn tâm lý đều không ổn, chị dâu biết rõ chị ấy bị liệt nửa thân dưới, nhưng không hề có biểu hiện khóc lóc đau đớn hay bất mãn gì cả, chỉ nằm yên trên giường bệnh, ánh mắt rất đỗi vô hồn. Orm sợ nàng lại suy nghĩ không thông, làm điều dại dột một lần nữa.
"Bác sĩ nói sẽ có cách chữa trị, chị đừng lo quá" - tình trạng của LingLing hiện tại không phải là kết luận vĩnh viễn, có vài bệnh nhân sẽ hồi phục lại được, dù sao cũng nên nghĩ thoáng hơn một chút sẽ tốt hơn.
"Không cần phải nói những lời an ủi xáo rỗng, cơ thể của chị như thế nào, chị là người biết rõ nhất" - nếu như là nàng của trước đây, chắc chắn nàng sẽ không chấp nhận sự tàn phế của mình lúc này, nhưng nàng của hiện tại, hệt như không còn chấp niệm thứ gì nữa, kể cả thân xác của mình, cứ ra sao thì ra nằm cả đời cũng được.
Xem ra LingLing đối với cuộc đời đầy bất mãn, thời điểm hiện tại Orm cũng không muốn tờ giấy ly hôn đó lại kích động nàng, do đó cô tạm giữ giúp chị dâu của mình. Bây giờ LingLing ra nông nổi này cô cũng khó lòng quay lại Pattaya.
"Chị dâu hay là em quay về Băng Cốc chăm sóc chị cho đến khi chị phục hồi em mới..." - LingLing nói đúng, là cô đã gián tiếp gây ra bi kịch ngày hôm nay của chị, nên cô không thể xem như không biết chuyện gì quay trở về Pattaya làm việc như lúc trước.
"Không, chị không muốn ở lại Băng Cốc thêm một ngày nào nữa, chúng ta về Pattaya đi, đừng ở lại đây nữa có được không?" - ngày nàng thành lập Golden, nàng đã có ý định ở lại Pattaya lập nghiệp lâu dài. Bây giờ lại còn xảy ra chuyện này, ý định từ bỏ Băng Cốc lại còn rõ ràng hơn bao giờ hết.
Hiện tại sức khỏe của LingLing vẫn rất yếu do đó Orm quyết định thuyết phục chị tiếp tục ở lại Băng Cốc thêm một vài ngày, đợi chị ổn hơn thêm một chút, họ sẽ cùng nhau về lại Pattaya.
Những ngày ở trong bệnh viện, Orm chăm sóc LingLing chu đáo hơn cả điều dưỡng. Có một hôm LingLing cảm thấy chân của mình bắt đầu có cảm giác đau nhói, nhưng sau đó lại quay trở về tình trạng mất cảm giác. Nhưng khi bác sĩ hỏi nàng về việc có từng xuất hiện cảm giác lạ hay không? LingLing lại giấu nhẹm từng có cảm giác ở chân. Mỗi khi bác sĩ lấy thông tin tình trạng bệnh của nàng, LingLing có vẻ như không có ý định hợp tác.
"Cô ấy hoàn toàn không có thái độ hợp tác với chúng tôi, thật khó đưa ra kết luận chính xác việc cô ấy có phục hồi hay không?" - trước giờ lần đầu tiên gặp phải một ca bệnh nhân như thế này, cô gái này vốn không quan tâm việc mình có thể đi lại được hay không? Không có một chút ý định gì về việc sẽ làm gì đó khiến bản thân hồi phục.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] LingOrm - Lên Nhầm Kiệu Hoa (COVER)
FanfictionĐây là truyện của tác giả Phiên Nhi Liêu viết về Ngôn Lam. Sun đã xin phép chị Phiu cover thành phiên bản của LingOrm, truyênh đã được sửa tên và các chi tiết phủ hợp với cp LingOrm. Cam đoan không sửa cốt, không sửa mạch truyện, tôn trọng tác giả c...