Chương 168: Mối thù giết thê không đội trời chung

64 4 0
                                    

"Sa, hiện tại thế cục thế nào huynh nên rõ ràng." Bên trong thư phòng Thái tử phủ, Mộ Dung Thích Dật trầm trọng nói ra "Chuyện của Thái Anh chúng ta biết huynh rất khó vượt qua, chúng ta cũng rất hổ thẹn, thế nhưng huynh như bây giờ làm thế căn bản là không lý trí! Nàng sở dĩ gạt mọi người chính là không muốn liên lụy đến huynh, huynh lúc này làm không phải là đang lãng phí nàng dụng tâm lương khổ hay sao?"

Lệ Sa con ngươi hơi rủ xuống, khiến người ta không nhìn ra được cô đang suy nghĩ gì, nhưng mà từ khuôn mặt cô xơ xác không khó nhìn ra cô gần nhất trải qua thật không tốt.

Đoạn Chương cũng đứng dậy, hiển nhiên có chút không đành lòng, nhưng hắn vẫn phải là nói. "SA, ta biết ngươi đối với ngôi vị hoàng đế vốn là không có hứng thú, cho tới nay đều là vì không muốn phụ lòng Hoàng Thượng Và Hoàng Hậu kỳ vọng, coi như là Hoàng Thượng có tâm tư khác đi, vậy còn Hoàng hậu thì sao? Những huynh đệ một mực theo ngươi thì sao? Còn có Thái Anh cùng với hài tử của ngươi... "

Tuy rằng bọn họ ngoài miệng không nói, thế nhưng đại gia đều tâm như gương sáng, Thái Anh cùng với hài tử trong bụng của nàng tỷ lệ sống rất nhỏ, nhỏ đến, hầu như không có.

Lệ Sa nhắm mắt lại, tựa hồ là đang đợi cái gì đó, mà Mộ Dung Thích Dật với Đoạn Chương chỉ nghỉ cô vẫn còn đang suy tư, liền yên tĩnh lại, không nói gì nữa, chờ đợi quyết định sau cùng của cô, dẫu sao nếu như lại không nghĩ ra đối sách liền thật là hết thảy đều xong rồi, nếu như không có tình huống đặc biệt, Lạp Mạc Trần ngày mai liền sẽ thuận theo chiếu thư lên ngôi làm đế.

Đêm, có vẻ đặc biệt yên tĩnh, đột nhiên sàn nhà có lại có hơi rung chuyển, sau đó liền thấy một con hành thú từ lòng đất phá gạch mà ra.

Hành thú là ma thú cấp thấp, tuy đẳng cấp không cao, nhưng rất khó bắt được, bởi vì dù cho là tường đồng vách sắt bọn nó cũng có thể khoan thành lổ thủng đi vào sau đó chui ra mà chạy trốn, đây cũng là nguyên nhân vì sao Mộ Dung Sùng Tĩnh và Đoạn Chương nhìn thấy liền kinh ngạc.

Lệ Sa mới mở hai mắt ra, hành thú khi nhìn đến cô sau, lập tức lấy lòng tiến lên ở một bên chân Lệ Sa cọ cọ, mãi đến khi Lệ Sa quăng một cái mắt lạnh qua, hành thú mới cả người run lên, lập tức nghiêm nghỉ báo cáo tin tức chính mình điều tra được.

Ma thú cấp thấp sẽ không nói tiếng người, chít chít sao sao nửa ngày Mộ Dung Thích Dật với Đoạn Chương cũng chỉ có mờ mịch ngồi đó, nhưng Lệ Sa sắc mặt lại là càng ngày càng thâm trầm, trong mắt thậm chí hiện lên lửa giận ngập trời cùng sát ý khát máu, sợ đến mức hành thú vừa nói xong lập tức từ chổ lúc trước chui ra liền chạy trốn, chạy đi còn không quên đem cái lỗ mình đào ra tu bổ như lúc ban đầu, nó cũng không muốn đâm đầu vào mũi thương a.

"Sa? Sao vậy?" Đoạn Chương khó hiểu hỏi, mặc dù hiếu kỳ Lệ Sa khi nào lại có một ma thú như vậy, nhưng mà hắn bây giờ quan tâm hơn chính là, ma thú kia nói cái gì, lại để cho Lệ Sa luôn kiềm chế tâm tình lại có phản ứng lớn như vậy.

Nguyên lai tất cả đều là hắn ta, phải, phụ hoàng lợi dụng khiến cô thất vọng, nhưng mà đến cùng là phụ thân chính mình kính yêu nhiều năm như vậy, dù cho sủng ái là giả dối, cô cũng sẽ không hi vọng người chết, nhưng ai có thể nghĩ tới, trong này chẳng những là âm mưu của Lạp Trạch Phong, còn có bút tích của Lạp Mạc Trần!

(Lichaeng) Quỷ Phi Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ