Chương 1-5

85 0 0
                                    

Thể loại: Tận thế, Sci-Fi, vùng đất chết, hơi hướng Cthulhu, đồng thoại, lãng mạn, man mác buồn, HE.
Cp: Lạnh lùng quyết đoán thẩm phán giả công x Thiện lương đáng yêu cây nấm thụ.
Tình trạng: 84 chương + 5 ngoại truyện

Văn án:
Cây nấm dị chủng bé nhỏ tên Tiêu Chiến, là một em nấm đáng yêu lại hiền lạnh, lý tưởng và sứ mệnh lớn nhất của em chính là nuôi dưỡng ra bào tử của mình.

Nhưng không may, em lại đánh mất túi bào tử.

Tiêu Chiến đi khắp nơi tìm kiếm, rảo bước khắp mọi vùng đất xa xăm, cuối cùng trông thấy bào tử thân thương trên bản tin thời sự.

Tiêu Chiến tuyệt vọng gõ cửa nhà một chàng thượng tá nào đó thuộc quân đội loài người.

"Chào ngài ạ, dự án nghiên cứu trong tay ngài tiến hành ổn chứ? Nghiên cứu xong trả con lại cho em được không?"

Thượng tá lạnh lùng hỏi: "Con của cậu?"

"Em sinh mà QAQ."

Thượng tá: "Tôi nuôi nó."

"Em nói thiệt, là con ruột em QAQ."

"Sinh thêm một đứa tôi xem thử."

Tiêu Chiến: "Hức."
• Bào tử not sinh tử văn, bào tử không phải con của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Troll vui thì được chứ đừng hiểu sai bản chất của nó nhé.

Quyển 1 - Chương 1: "Em chỉ là... một cây nấm nhỏ."

Ánh huỳnh quang tù mù tỏa ra từ thực vật rọi sáng chốn hang động u ám ẩm thấp.

Dây leo bám quanh vách đá: xanh rì, tím than, đen trui trũi – tựa một bầy rắn bùng nhùng vặn xiết. Chợt, có con bọ đen nhẻm lảo đảo bay vào, nó mọc sáu cái cánh cứng cáp, nhú ba cái vòi. Giây kế tiếp, giữa dây leo quấn bện thoắt xuất hiện một màn bong bóng tím tái to tướng, bong bóng nhanh chóng vỡ toác – nom như đương há mõm, đoạn tức thì khép lại, nuốt chửng con bọ vào dạ dày.

Mớ dây leo bắt đầu chầm chậm lúc nhúc, bộ phận phình trướng nọ xẹp dần dần, cuối cùng khôi phục trạng thái vốn dĩ.

Thanh âm láng máng tiếng cánh vỗ văng vẳng trong hang động, nóc hang động rỉ một giọt chất nhầy bị giãn thành sợi tơ nhỏ trong suốt, nó nện lách tách xuống mặt đất phủ đầy xỉ rêu nhớp nháp, xỉ rêu bắt đầu ngọ nguậy thật khẽ, giọt chất nhầy bóng lưỡng thoắt cái bị hấp thụ chẳng sót tí gì, vệt nước thoáng chốc sạch bong.

Ở góc hẻo lánh nọ... cái góc hẻo lánh được huỳnh quang nấm xanh rọi sáng; giữa khe nham thạch và đất mềm, có thứ gì đó trắng phau tuôn ồ ạt như thể thủy triều phủ lấp cả vùng rộng thoáng bát ngát – là sợi nấm màu trắng. Nó sinh trưởng, lan tràn, vươn hàng trăm triệu tua vòi, rốt cuộc bò lóc nhóc tới chỗ trung tâm, đoạn khép lại, bện vào, kéo dài, xuất hiện một hình thái. Bàn chân đạp lên bãi xỉ rêu rậm nhễu nhão, cỏ xỉ rêu lõm xuống toan nuốt sống nó, chỉ để lộ mỗi mắt cá chân trắng nõn.

Tiêu Chiến nhìn mắt cá chân của mình, tứ chi thuộc về loài người, từ khung xương, bắp thịt lẫn mạch máu chèo chống tấm thân này, khớp xương có thể hoạt động, song cũng chẳng mấy linh hoạt bởi xương cốt vốn hạn chế. Chất sừng tạo thành móng tay, mượt mà trong suốt, là kết quả của sự thoái hóa của nanh thú sắc bén.

Bào tử của em mà 🥹🥹🥹Where stories live. Discover now