Phần giới thiệu (nên đọc để hiểu)

67 6 2
                                    


Xin chào mọi người, đây là tác giả của cuốn truyện này, mọi người có thể gọi mình là A.T ! Mình viết lách và vẽ. Việc xưng hô của mình có thể thay đổi nhiều từ "mình, tớ" thành "tôi" tùy vào cảm xúc của mạch viết. 

Đây sẽ là tác phẩm đầu đời nghiêm túc của mình nên mọi người thông cảm cho và góp ý kiến để mình có thể cải thiện chất lượng tác phẩm hơn. Mình mong muốn qua truyện này chúng ta sẽ cùng nhau có thể ôn lại quá khứ và học được những điều mới mẻ, qua đó có nhận thức đúng đắn hơn, có thể hiểu được Đất Nước của chúng ta ,".> Có một số điều mà mình muốn được chia sẻ trước khi bắt đầu chương đầu tiên.

Nếu bạn là người Việt Nam và đã hoặc đang trải nghiệm quá trình học tập ở Việt Nam, thì bạn rất quen biết với văn mẫu, chỉ cần học thuộc và ghi nhớ, trong đầu rồi nhả tất cả những kiến thức đó vào giấy thi. Bản thân mình cũng đã trải qua giáo dục thiếu sự sáng tạo, cải tiến trong thời điểm đó. Chính vì vậy mà rất mẫn cảm với những kiểu văn mẫu. Không có suy nghĩ phát triển tư duy một chút nào cả. Tất cả đều là một sự sáo rỗng không thể nào bồi đắp lại bằng cách dạy học của giáo viên ngày xưa. Bản thân mình luôn mong mỏi tìm kiếm sự sáng tạo mà không bị gò bó.

Không biết nên coi việc tìm thấy fandom Countryhuman đầu tiên là sự may mắn vì ngọn lửa động lực bắt đầu hiện trong người mình về hội họa. Hay đó là sự xui xẻo vì đã hồ đồ tiếp xúc với "việc người lớn" với một góc nhìn méo mó. Nói chung bây giờ là mình cũng có nhận thức hơn rồi và mình muốn giúp mọi người nhận thức được sự nguy hiểm khi đọc những bộ truyện bóp méo sự thật, lãng quên quá khứ, tôn thờ sự tà d.âm, loạn lạc.

Trong mấy cái truyện nổi tiếng về cộng đồng countryhuman Vietnam toàn theo mô típ chung chung là VN yếu đuối hoặc là lạnh lùng hoặc là hài hước lố bịch nhưng bằng cách nào ấy có thể đánh bại được mỹ và pháp, đôi lúc là trung quốc, yêu nước mắm Nam Ngư ( Cái thứ đó toàn chất hóa học, mắm nguyên chất đ̷é̷o̷ ăn mà cứ tợp toàn mấy cái thứ đầu b̷̶̷u̷̶̷ồ̷̶̷i̷̶̷ đó.), 10000% mặc áo hoodie bất chấp thời gian. Nói đến quần áo thì tôi chưa bao giờ thấy một người Việt Nam nào mặc cái kiểu đó hết. Hoodie trẻ trung lại kết hợp với lại cái cà vạt chả đâu vào đâu, thêm cái nón là lai tạp vl. Cũng có người vẽ vietnam mặc áo dài, nhưng nói chung thì tôi không thích vì nét vẽ chưa đủ trình. 

Xong rồi còn có cả đội Vietmam Harem, ôi vl, con d̶ĩ và sugar daddy ở đời thực cũng không đến mức TỆ như vậy. Với lại viết cảnh đ̷ị̷t̷ nhau còn ̷đ̷é̷o̷ thực tế. Thế mà vẫn có mấy con xịt máu mũi ra vì một chút tư thế gợi cảm với những vết thương 100% là ̷h̷i̷ế̷p̷ ̷d̷â̷m̷ mà chúng nó cứ viết như đúng rồi.

Tôi phải nói thật, đại đa số truyện mà tôi tìm thấy về Việt Nam Countryhuman đều theo một hướng thiển cận, gây ra những suy nghĩ lệch lạc đối với thế hệ trẻ. Có rất nhiều tệ nạn xã hội được cho vào truyện, bình thường hóa những chuyện đó. Đến khi mà có ai đó chỉ ra thì lại tới chửi cộng đồng. Mình thấy có lỗi khi ông cha ngày xưa cống hiến xương máu, mồ hôi để tạo nên lá cờ Việt Nam ngày nay, được sống trong hòa bình. Để rồi có một số con khốn viết cảnh sẽ gầy với kẻ thù ngày xưa, hoàn toàn tẩy trắng chúng nó. 

Bọn chúng luôn lấy cái cớ đây là AU của nó nên làm cái  ̸̞̒ḻ̴̈́ồ̵̙̀ṉ̵́  gì thì làm, ôi có cái con chim cúc cu. Nói thẳng ra là chúng mày chỉ mướn cái tên của đất nước và lá cờ để bắt họ làm ra mấy cái chuyện mất dạy đến vậy. Mày thiếu tình cảm đến mức có c̶̩̄ứ̵̳́t̴̟͊ thôi mà chúng mày cũng coi là thơm rồi. Chính vì vậy mà mình muốn tạo ra một câu chuyện có liên quan đến lịch sử, và chính trị. Nhưng phải nói trước là mình viết theo góc nhìn của mình, đang rất cố gắng để có những góc nhìn đa chiều. 

Cốt truyện sẽ thay đổi sau vài chương đầu tiên- đây là những chương mà tôi "ôn" lại cho bạn những khuôn mẫu nhân vật như một cách để nhắc nhở những sai lầm hồi nhỏ. Như cốt chuyện mà mình đã đề cập, nó sẽ khác rất nhiều.

//COUNTRYHUMAN VIETNAM// ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ VIỆT NAM. {Bản BETA}Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ