Chương 55

31 4 0
                                    

"Hửm?" Thương Cảnh nhìn chằm chằm vào mắt nàng, "Em nói cái gì?"

"Đừng giả vờ như không hiểu." Lưu Hạ Sáu xấu hổ mặt đỏ bừng, "Quên đi."

"Sao có thể quên được?" Thương Cảnh nói: "Em trả nhiều như vậy, nếu tôi không hưởng thụ, chẳng phải là cô phụ hảo ý của em sao?"

Nói ra lời này có vẻ rất tình cảm, hai người lại ngồi xuống ghế.

Lưu Hạ Sáu dùng sức gật đầu: "Tôi sẽ làm cô vui vẻ."

Sau đó, nàng nghe Thương Cảnh khẽ cười một tiếng, Lưu Hạ Sáu cũng không thèm để ý, có lẽ là vì trước đây nàng có thất bại không có thành công, cho nên Thương Cảnh mới coi thường nàng.

Lưu Hạ Sáu tự tin nói: "Tôi nói thẳng cho cô biết, tôi đã sớm âm thầm nỗ lực, chỉ chờ làm cô kinh ngạc mà thôi."

"Em nỗ lực như thế nào?" Ánh mắt Thương Cảnh đột nhiên tối sầm, nghi hoặc nhìn nàng, trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn chạy đến nhà Ngụy Khánh Tình, "Em nỗ lực với ai?"

"Cô đang nghĩ đi đâu vậy? Đương nhiên là tôi tự mình nỗ lực." Lưu Hạ Sáu mím môi, cảm nhận được trong đó có ý nghĩa khác, vô cùng ngượng ngùng. Sau đó nàng nhìn vẻ mặt của Thương Cảnh, quả nhiên, ánh mắt Thương Cảnh lập tức thay đổi.

"Tôi đang nói là kiến ​​thức lý thuyết! Không phải thực hành, cô có thể đừng nghĩ sai được không? Người như cô thật là không làm gì được, làm tình là số một." Lưu Hạ Sáu tức giận phê bình cô, Thương Cảnh nghiêm tục nghe dạy, gật đầu nói: "Đúng đúng, lão sư Lưu nói đúng."

Đã lâu mới nghe được danh hiệu này, Lưu Hạ Sáu ngượng ngùng không biết để khuỷu tay vào đâu, nàng nói "tốt", trong lòng có chút đắc ý.

"Nơi công cộng, cô không cảm thấy mất mặt sao?"

"Vậy tôi kêu em là bảo bối nhé?"

Lưu Hạ Sáu: "Thật buồn nôn."

"Vậy sao Ngụy Khánh Tình có thể gọi em như vậy?" Thương Cảnh hỏi: "Tôi đều đã đáp ứng em, kêu hai chữ cũng không được sao?"

"Không giống nhau, Khánh Tình với tôi là bạn tốt." Lưu Hạ Sáu nghiêm túc nói.

Thương Cảnh nhất thời không biết phải phản bác lý do này như thế nào, Lưu Hạ Sáu giải thích với cô rằng gái thẳng làm bạn với gái thẳng rất cởi mở, ngày thường còn gọi nhau là "vợ".

Lưu Hạ Sáu cũng từng kêu, nhưng sau khi nàng biến dị, sau này không thẳng như vậy, nàng cảm thấy như đang chiếm tiện nghi của Ngụy Khánh Tình liền tương đối khắc chế, chỉ là đã kêu quen nên có khi sẽ không khống chế được.

Lưu Hạ Sáu giải thích xong, nàng vươn cổ ra nhìn Ngụy Khánh Tình.

Ngụy Khánh Tình đang xem điện thoại, gọi điện thoại, trông rất bận rộn, Lưu Hạ Sáu quan tâm bạn tốt, hỏi: "Cậu sao vậy?"

"Mẹ mình gọi điện hỏi mình tại sao Tết Nguyên Đán lại không ở nhà." Ngụy Khánh Tình nói.

"Ò, vậy cậu có muốn tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện video với mẹ cậu không?" Lưu Hạ Sáu nhìn xung quanh, phát hiện trong quán bar không có chỗ nào yên tĩnh, xa hoa trụy lạc, âm nhạc trên sàn nhảy đâm thẳng vào lỗ tai. Nếu để mẹ của Ngụy Khánh Tình nhìn thấy cô ở một nơi như thế này có lẽ sẽ phát giận.

[ViewJune] Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương - CoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ