139

1 0 0
                                    

Tác giả: Thiên Đường Phóng Trục Giả

Dịch: Mặc Thủy

Chương 139

Đếm ngược (2)

Khi ngày tận thế đang đến, mặt trời vẫn mọc.

Bầu trời không có những đám mây màu lạ, biển Montt vẫn êm đềm, đẹp như một thiên đường.

Đáng tiếc thành phố cảng này vẫn còn lưu lại dấu vết của cơn hỗn loạn đêm qua. Xe đâm vào nhau, tường nhà cháy đen, đồ tạp nham vương vãi trên đường phố... Những dải dây phong tỏa màu xanh và trắng ngăn cách quảng trường với đường phố, người bị thương loạng choạng đi xung quanh với vẻ hoang mang. Xe cứu thương bận rộn chở người qua lại, xe cảnh sát tuần tra. Tội ác dường như đã biến mất cùng với bóng tối, lại ẩn vào một góc vô hình nào đó.

Các công ty vận tải và công ty khai thác mỏ đã tổ chức một đội an ninh vũ trang, đứng canh gác bên ngoài các ngân hàng và kho cảng với vẻ hung tợn, họ bắt được nhiều "côn đồ" đã phóng hỏa, đánh đập tùy tiện. Nếu tội ác có dấu vết thì chính là những kẻ giữ gìn trật tự được thuê bằng tiền này, khuôn mặt quen thuộc là vậy, nhưng tâm hồn chúng tràn ngập mùi bùn đen hôi hám mới mẻ... Chúng giả vờ là những người vô tội, thay một bộ da mới, đi trên đường và tiếp tục tận hưởng quyền lực tạm thời do sự hỗn loạn này mang lại.

Trước mối đe dọa này, ngày càng có nhiều người chọn cách trốn trong nhà, vì bên ngoài quá nguy hiểm. Có thể những bức tường, những cửa sổ bịt kín và cửa ra vào chặn bằng đồ đạc không thể ngăn cản được những tên côn đồ này, nhưng có thể mang lại sự yên ổn nhất định về mặt tâm lý.

Johnson đi qua con hẻm chật hẹp tối tăm, y nhìn thấy gần đó có vài cái lán sơ sài, những người bên trong hoảng sợ nhìn ra ngoài qua những khoảng trống. Bên kia con hẻm là tòa nhà thương mại của cảng, với mặt đồng hồ vỏ đồng kiểu Anh treo trên bức tường bên ngoài. Kim ngắn hơn chỉ vào số tám La Mã.

Còn mười hai giờ nữa...

"... Mùi đó vẫn chưa quá rõ ràng." Johnson hơi cau mày, thì thầm.

Một làn sương mù màu sáng mà con người không thể nhìn thấy từ từ tràn ra từ đáy biển, nó thúc đẩy sự hỗn loạn và điên cuồng, đồng thời khuếch đại mọi cảm xúc tiêu cực. Nghe có vẻ đáng sợ nhưng với các học giả huyền bí học, mức độ đột biến này chỉ có thể coi là giai đoạn đầu. Họ sẽ nhặt những cuốn sách cổ nặng nề lên, dùng kinh nghiệm của bản thân để đảm bảo rằng đó chỉ là một vài quyến thuộc của tà thần gây rắc rối, mức độ nguy hiểm không cao.

Nếu con người đã như vậy, thì tà thần có bản tính kiêu ngạo sẽ phản ứng ra sao? Đúng là một năng lực thiên bẩm lý tưởng! Nó quả thực là một năng lực tuyệt vời dành cho những kẻ có âm mưu, nó đã ẩn nấp và phát triển một cách lặng lẽ, chờ đợi cơ thể đủ lớn rồi nuốt chửng toàn bộ hành tinh trong một cú đớp. Thời gian dành cho các tà thần phản ứng chỉ còn vài ngày. Mà khoảng thời gian này có được lại là vì tà thần ẩn sâu trong lòng đất kia cố tình kéo dài để không đánh động các đồng loại.

Johnson cảm thấy đầu dây leo của mình đang căng ra. Y đang hồi hộp, phấn khích và hoảng sợ. Y không thể đánh giá khoảng cách giữa mình và kẻ thù dựa trên hơi thở của nó, nhưng rõ ràng thứ này chắc chắn không phải là thứ mà y - một thần mới - có thể xử lý được. Kể cả có thêm Gymir thì cũng khó nói.

[2024-ĐANG DỊCH] ĐÁ DỮNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ