hoàn.

242 52 7
                                    

sẽ đến sớm thôi, dạo gần đây mẹ hay nói với em như thế mỗi lúc bà xoa nhẹ mái tóc nâu, giọng điệu mang ý cười mỗi khi em mím chặt môi thành một đường thẳng, biểu hiện rõ ràng là không vui.

em không hiểu tại sao mẹ phải nói ra những lời ấy để xoa dịu, vì em chưa bao giờ tỏ ra lo lắng về việc bản thân không có cho mình một soulmate. mỗi lần như vậy, đức duy đều kiên quyết rằng đây là một mối bận tâm không cần thiết, nhưng mẹ chỉ xua tay bỏ qua những lời phản đối đó của em. trong khi ấy, ánh mắt nhìn thấu mọi chuyện của cha như một đồng minh đắc lực cho trò đùa trêu em của mẹ.

không phải em không biết rằng mình đang là nhân vật chính trong những buổi tám chuyện của mấy cô hàng xóm vào mỗi chiều mặt trời ngã bóng ở khoảng sân đầu ngõ. hay em không nhận ra bầu không khí trong cửa hàng tiện lợi bỗng chốc im bặt mỗi khi em bước vào, những ánh mắt tò mò đổ dồn vào lưng, như thể em là nhân vật chính của những tin đồn còn hấp dẫn hơn cả những vụ bê bối của sao hạng a mà báo đài đưa tin rôm rả mỗi giờ cơm tối.

đức duy em không cần tri kỷ nữa, tâm trí em mạnh mẽ đưa ra lời tuyên bố khi sinh nhật tuổi hai mươi mốt của em trôi qua mà chẳng hề có một dấu hiệu nào xuất hiện ở trên cổ tay. tại sao bản thân lại khao khát tình cảm từ một người xa lạ nào đó khi em đã có một gia đình luôn yêu thương và ủng hộ em trong mọi việc? có gì mà một soulmate có thể làm cho em mà đăng dương và quang anh chưa từng làm trong suốt những năm họ quen nhau? (dù đôi lúc em cũng cảm thấy hơi phiền vì sự ồn ào của họ, đức duy luôn biết ơn tất cả những gì mà hai người này đã làm cho em và tình bạn mà cả ba đã xây dựng từ thuở bé. ... em sẽ không thừa nhận điều này trước mặt hai người đó đâu, vì em cá chắc cả hai sẽ trêu em nếu nghe được những lời này.)

vậy nên khi đăng dương ngượng ngùng kéo tay áo lên để lộ tên pháp kiều bằng mực đen trên cổ tay, tại sao trái tim em lại bị nỗi sợ chiếm lấy trước khi thật sự vui mừng cho người bạn thân thiết, khiến em kéo đăng dương vào một cái ôm chặt? (dĩ nhiên, những tiếng cười giễu nhẹ nhàng của em bị gạt qua một bên khi đăng dương than phiền với quang anh về việc nước mắt của em thấm vào chiếc áo len, nhưng lại quên nhắc đến sự pha trộn giữa nước mắt và nước mũi của anh ấy trên chiếc áo thun của em.)

pháp kiều hoá ra cũng ấm ấp và vui vẻ như đăng dương, như dòng nước trong lành tràn qua bờ suối trong những ngày hè nóng bức. không ai tỏ vẻ ngạc nhiên khi đôi tai của đăng dương đỏ rực, ánh hồng lan đến hai má và lưu lại trong suốt buổi gặp mặt đầu tiên của họ, những ánh mắt ngập ngừng ngại ngùng nhưng đầy yêu thương của cặp soulmate là dấu hiệu không thể chối cãi về tình cảm của hai người họ dành cho nhau.

niềm vui của em cho đăng dương là sự thật và em yên tâm phần nào khi từ giờ sẽ có một người yêu thương bạn mình một cách sâu đậm và mãnh liệt hơn bất kỳ người bạn hay người thân nào có thể mang đến. nhưng đằng sau nụ cười và niềm vui ấy, em chẳng thể hiểu nỗi cảm giác cô đơn đang dần lấp đầy bên trong trái tim, em không thích nỗi sợ không tên nào đấy đang dồn nén trong dạ dày làm em cảm thấy buồn nôn và mồ hôi thì không ngừng tuôn ướt đẫm đôi bàn tay.

khi pháp kiều bông đùa bằng một câu nói vừa xem được trên mạng và đăng dương cười ngặt nghẽo bên cạnh, đức duy ngồi thẳng dậy, cố gắng xua đi nỗi sợ hãi đang làm mình đau nhói, ngửa đầu ra sau hít một hơi sâu. ngồi kế bên, quang anh cười lớn, tay đập liên tục vì sự hài hước trước khi một bàn tay khác đặt lên vai anh (và pháp kiều khẽ nhướn mày nhìn sang với lý do gì đó em không rõ) làm lộ ra cổ tay không tì vết của quang anh lấp ló dưới ống tay áo.

rhycap | khắc vào tim emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ