Càng đến gần hạ tuần tháng năm, hỉ sự của nhà họ Tần càng cận kề.
Tần Tiểu Mãn vẫn canh cánh trong lòng, cậu nhớ ruộng đồng ở nhà, ngày nào cũng phải ra thăm nom, sợ lúa non chết khô.
Tuy rằng Đỗ Hành đã bày cho cách cứu vãn, nhưng cậu trước giờ chưa từng làm qua, nào hiểu được cách chăm sóc lúa non, suốt mấy ngày liền cậu trằn trọc, đêm nào cũng khó ngủ.
Cậu ngồi xổm bên bờ ruộng, chưa thấy lúa non có chuyển biến tốt rõ rệt, nhưng cũng không tiếp tục xấu đi, trong lòng mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Hôm nay cậu lại mang cả liềm ra ruộng, chặt bớt những cành cây vươn ra che nắng ở ven ruộng. Những cành cao hơn thì không làm sao chặt được, nhưng như vậy cũng đủ cho ánh nắng chiếu xuống nhiều hơn.
Vả lại, khu vực này là núi công, nếu không làm thiệt hại lớn thì dân làng cũng chẳng quản.
"Chỉ cần không bị khô héo, chịu đựng qua vụ này, biết đâu đến mùa thu hoạch vẫn có thể trổ bông."
Tần Tiểu Mãn chất những cành cây vừa chặt xuống dưới gốc cây, đợi khô rồi, nhà ai cần củi thì cứ việc đến lấy.
Cậu chống nạnh, nhìn lúa non như một lão nông chăm sóc ruộng đồng của mình.
"Qua thêm một thời gian nữa, lúa non hồi lại thì lá cũng sẽ chuyển biến tốt thôi, đừng lo."
Tần Tiểu Mãn không hiểu nguyên do: "Lá khô vàng thì sao phải rắc tro?"
Ruộng nước lạnh sẽ cản trở sự sinh trưởng của lúa non, cây thiếu dinh dưỡng và ánh sáng mặt trời, còi cọc hơn so với lúa cùng kỳ, thời gian sinh trưởng ngắn, lá cũng sẽ ngả vàng.
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng lúa non như vậy. Việc tháo bớt nước trong ruộng và chặt bỏ cành cây che nắng sẽ giúp giải quyết phần nào vấn đề nước lạnh.
Còn việc bón tro xương thú và vôi cho gốc lúa là để bổ sung canxi, bảo vệ rễ và xua đuổi côn trùng.
"Nếu ruộng lúa khác cũng gặp tình trạng tương tự, cũng có thể thử cách này."
Tuy nhiên, tro xương thú không dễ kiếm, nhà nào được ăn thịt đã là ít, làm sao còn dư lại nhiều xương. Dùng vôi vẫn dễ dàng hơn.
"Tiểu Mãn, Đỗ Hành, hai người ở đây à. Cha ta bảo hai người đến phụ giúp, tối nay ở lại nhà ăn cơm."
Hai người quay lại nhìn theo tiếng gọi, Tần Ngạn đang đẩy xe bò đi trên con đường làng, từ xa đã thấy xe chất đầy đồ.
Hai ngày nữa nhà họ Tần sẽ mở tiệc, những món chính cần được chuẩn bị trước.
Trước đó, Tần Hùng thấy Đỗ Hành nấu ăn rất ngon trong bữa tiệc của hắn và Tần Tiểu Mãn, nên định mời hắn làm bếp trưởng. Nhưng Lý Vãn Cúc không đồng ý, nhà mẹ đẻ bà có người thân chuyên làm cỗ bàn trong làng, định bụng sẽ kiếm chút lợi lộc từ việc này.
Đỗ Hành cũng mừng vì được nhàn hạ. Làm bếp trưởng cho tiệc tùng mệt mỏi vô cùng, lúc nào cũng quanh quẩn bên nồi niêu bếp lửa, lại toàn là phụ nữ và ca nhi làm việc trong bếp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM - EDIT HOÀN]Phu Lang Gọi Ta Về Nhà Ăn Bám Rồi! - Đảo Lý Thiên Hạ
General FictionVăn án Đỗ Hành xuyên không trở thành một tên què, một tên què bị một ca nhi hung dữ nhặt về làm chồng. Ca nhi (hung dữ): "Chân ngươi có vấn đề thì đừng có nghĩ đến chuyện bỏ đi, ngoan ngoãn làm chồng ta, ta chắc chắn sẽ không để ngươi chết đói." Đỗ...