Chương 59

40 2 0
                                    

Lần đầu tiên được người ta làm loại chuyện xấu hổ này, Orm Kornnaphat cảm thấy sau lúc ấy, suy nghĩ của mình bắt đầu trở nên có chút không bình thường.

Nói thí dụ như, có đôi khi nhìn thấy bàn tay trắng nõn nà của Lingling Kwong, trong đầu cô sẽ lập tức hiện ra một số hình ảnh không thể nói được, làm sao cũng không vứt đi được. Sau đó, nhìn thấy tay của mình, cũng rất dễ xuất hiện một loại ý nghĩ áp đảo ai đó.

Kể từ khi Lingling Kwong đi đến một vùng dân tộc thiểu số rất xinh đẹp nhưng khá xa, để lấy cảnh quay phim, đột nhiên Orm Kornnaphat cảm thấy mình cô đơn.

Từ sáng đến tối, sau khi Orm Kornnaphat hoàn thành phần diễn của một tác phẩm mới rồi về nhà, nhìn thấy căn phòng trống rỗng, thì không hiểu sao lại cảm thấy có chút ưu thương. Rõ ràng không phải là mãi mãi không gặp mặt, rõ ràng chỉ là xa nhau tạm thời mà thôi, nhưng cô cảm thấy giống như mình mất đi cả địa cầu.

Tuy rằng trước đây cô từng yêu Lingling Kwong, nhưng không nghĩ rằng một ngày đêm không thấy mặt thì trong lòng hoảng loạn.

Chẳng lẽ nói, đúng là chỉ cần giữa hai người phát sinh quan hệ thân mật, thì thực sự sẽ có thay đổi lớn như vậy sao?

Orm Kornnaphat suy nghĩ một chút, rồi sang nhà Lingling Kwong sát bên.

Bật sáng đèn trong nhà, Orm Kornnaphat nhìn ánh sáng phản chiếu trên mặt tường, hai tay cắm trong túi, miễn cưỡng bước chân đi vào. Lingling Kwong không ở đây, mỗi ngày ra vào nơi này, cũng chỉ có giúp dắt cún đi.

"Gâu! Gâu!" Lúc này, cún con đột nhiên xuất hiện trước mắt, bi bô sủa hai tiếng với Orm Kornnaphat.

"Hừ, Lingling Kwong vẫn thích tao hơn, mày đó, qua một bên đợi đi." Orm Kornnaphat kiêu ngạo ngẩng đầu, nói chuyện như muốn ăn đòn.

Kết quả mới vừa nói xong, đã bị cún con nhăn mũi hừ ra một tiếng đánh bay.

Orm Kornnaphat nhún vai, tỏ vẻ không thành vấn đề. Xoay người quay lại nhà mình.

Tóc mái dài ra không ít. Orm Kornnaphat đứng trước gương, giơ tay lên vuốt vuốt. Cũng không dám chơi đùa bậy bạ nữa. Hừm, vẫn rất nhàm chán. Lúc trước một mình cũng nhàm chán như vậy sao?

Orm Kornnaphat đứng trên ban công, nhìn phong cảnh bên ngoài khu chung cư. Ngón tay vô thức gõ lên lan can vài cái, Orm Kornnaphat quyết định ra ngoài đi dạo.

Thay quần áo khác. Áo khoác vest trung tính màu xám tro phối hợp với áo sơ mi trắng cùng quần bút chì màu đen. Orm Kornnaphat cài khuy áo trên cổ tay, sửa lại cổ áo, kéo tóc dài ra ngoài, đeo túi xách Chanel, ra khỏi cửa.

Đi vào một quán trà sách độc đáo, Orm Kornnaphat chuẩn bị gọi đồ uống.

Tủ trưng bày sách kia dùng rất nhiều sách vở dựng nên, cũng không biết thật hay là giống như trong điện ảnh truyền hình dùng đạo cụ sách giả để quay phim, bìa ngoài có chữ bên trong không có chữ.

Phía sau tủ sách, là một kệ gỗ lớn cách nhau bởi một vài ô vuông nhỏ, bên trong đặt rất nhiều đồ vật nhỏ.

Trên đầu kệ gỗ, còn treo một bảng đen dùng dây thừng quấn quanh làm khung. Trên bảng đen dùng phấn màu viết những đồ uống trong quán pha chế.

[Lingorm] Khi "Nữ thần" đụng phải "Nữ thần kinh"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ