chap 59

8 3 0
                                    

Mặt trời lên cao rồi lặn mất tăm thay vào đó là vầng trăng tròn dịu dàng chiếu sáng xuống thế gian, jennie vẫn luôn ở trong phòng mình không bước ra ngoài nửa bước.

Mặc cho ở ngoài cánh cửa kia kim seok jin kéo được hee sung về cãi vã khóc lóc ỉ ôi, jennie làm bài tập xong đến giờ thì ăn cơm tắm rửa rồi lại đi ngủ.

Sáng hôm sau taehyung như mọi khi chờ cô trước cổng lớn, hai người cùng nhau bắt xe buýt đến trường taehyung đưa cô đến lớp 11a trước sau đó mới rời đi.

Nhưng hôm nay không giống với mọi khi vì suốt một đường anh vẫn nắm tay cô không buông.

"Tới lớp rồi anh thả tay em ra đi!"
Jennie che che giấu giấu bàn tay hai người đang đan chặt vào nhau thấp giọng nói bên tai anh.

Taehyung xùy một tiếng thả tay cô ra nhưng anh đâu có nghe lời như thế! Không để cô kịp chạy anh cúi người hôn lên má cô một cái thật kêu.

"Anh! Tên này!"
Jennie vừa thẹn vừa tức tới giậm chân xoay người chạy thẳng vào lớp luôn, taehyung phì cười vui vẻ đút tay vài túi nghênh ngang rời đi, còn vừa đi vừa huýt sáo.

Suốt cả ngày học hôm đó chaeyoung vốn muốn hỏi thăm tâm tình jennie, nhưng liếc mắt thấy jennie như bị trúng tà cứ cười cười cả ngày, cô không khỏi khó hiểu hỏi:
"Này, bữa đó vấp một cái bây giờ dây thần kinh cười của cậu có được ổn không đấy?"
Jennie thu lại khoé môi cong cong lườm chaeyoung một cái.

"Cậu nói gì thế hả?"
"Tớ nói gì ư?"
Chaeyoung mờ ám liếc hai rạng mây đỏ trên má jennie, vì là giờ nghỉ trưa won Joon đã đi ăn cơm nên chaeyoung trực tiếp nhào qua cù lét jennie.

"Tớ nói là, cậu với kim thiếu tiến triển tới đâu rồi! Khai mau lên!"
"Á nhột!"
Jennie cười khanh khách né tới né lui cũng không tránh được tay chaeyoung

"Đừng cù nữa! Tớ thì có gì với anh ấy chứ!"
"Hừ, giảo biện! Lúc hai người khiêu vũ bà đây nhìn từ đầu chí cuối nhé!"
"Haha thôi mà! Tha tớ đi!"
Trong lớp không có mấy bạn học nên hai người đùa giỡn ầm ĩ cũng không mấy kiên dè, giữa chừng sau lưng lại vang lên giọng nói móc mỉa quen thuộc của hwan jung mi.

"Cóc ghẻ mà tưởng mình là phượng hoàng đi so với won ji, còn không biết xấu hổ mà rêu rao cái sự thấp kém đó ra!"
Jennie và chaeyoung thôi cười đùa.

"Là đang tự mắng cô đó ư?"
Giọng nói mềm mà sắt, ngay cả chaeyoung còn phải tròn mắt nhìn jennie chứ đừng nói là hwan Jung mi ngạc nhiên tới câm lặng.

"Trước khi mắng người khác cũng nên soi lại mình đi, xem thử cô tốt đẹp đến đâu mà nói năng ra vẻ ta đây như vậy."

Truyện Ngôn Tình
Giọng jennie vẫn như thường nhưng thốt câu nào là thấm câu đó, chaeyoung nhịn không được mà dựng ngón tay cái cho cô.

"Hảo bảo bối, giỏi lắm!"
Jennie xị mặt liếc sắc mặt lúc xanh lúc trắng của hwan jung mi, cô vốn không muốn đếm xỉa tới những người đáng ghét này.

Nhưng nghĩ tới chiếc váy kia bị hwan jung mi giẫm lên còn khiến cô xuýt chút nữa thì đã bị tuột váy giữa đám đông, jennie thật sự không nhịn được nữa.

[VJen CHUYỂN VER] mặt trăng nhỏ của kim taehuyng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ