Kể từ sau lần Minsuk lục tung nhà cửa lên, Jiyeon thấy để sổ tiết kiệm ở nhà quá nguy hiểm. Cô giấu sổ tiết kiệm rất kỹ, nhưng có giấu kỹ đến đâu cũng sợ bị Minsuk phát hiện. Số tiền đó do cô bóp mồm bóp miệng để dành từng đồng một. Nghĩ đi nghĩ lại, cô định không để sổ tiết kiệm ở nhà nữa, bèn hỏi Soyeon xem có thể gửi sổ tiết kiệm ở chỗ cô ấy không.
Soyeon bình thường rất ghét con người Minsuk, nghe Jiyeon hỏi vậy cũng đoán được bảy, tám phần, liền nói: "Anh ta lại bắt cậu đưa tiền à?"
Jiyeon không nói gì, chỉ lấy đũa khêu mấy sợi mì trong bát. Cô và Soyeon cùng làm ca chiều, bây giờ vẫn chưa đến giờ làm, hai người ăn mì ở quán ăn nhỏ trong ngõ. Mỗi khi làm ca chiều, cô thường không kịp ăn cơm nhà, đành ăn tạm cái gì đó ở ngoài, rồi đến cửa hàng thay quần áo để đổi ca.
Soyeon nói: "Loại đàn ông như vậy cậu còn giữ làm gì? Đã không mang tiền về, lại còn đòi tiền cậu nữa."
Khi mới kết hôn, vợ chồng Jiyeon thuê chung một căn nhà hai phòng ngủ với Soyeon, nên Soyeon hiểu rất rõ tình hình giữa họ. Cũng vì khoảng thời gian ở cùng đó mà Soyeon rất thông cảm với hoàn cảnh của Jiyeon, nhưng sự thông cảm này không giúp được Jiyeon là bao.
Thấy Jiyeon cúi gằm mặt không nói năng gì. Soyeon càng thêm bức xúc vì sự nhu nhược của cô: "Cậu đúng là nhu nhược! Nếu là tớ, tớ đã bỏ anh ta từ lâu rồi."
Bấy giờ Jiyeon mới lên tiếng: "Không phải lúc nào anh ấy cũng vậy, hai năm nay anh ấy mới trở chứng thôi."
Soyeon lặng thinh không đáp. Đúng là thời gian đầu, Minsuk đối xử với Jiyeon rất tốt, nhất là giai đoạn Jiyeon ở cữ, một mình Minsuk bận rộn, vừa đi làm, vừa phải chăm sóc Jiyeon và con trai. Thường sau khi về đến nhà, anh lại vội vàng đi giặt tã lót, rồi lao ra chợ mua rau. Dạo ấy, Jiyeon không đi làm được, thu nhập của Minsuk cũng không nhiều, Soyeon từng thấy Minsuk hết ngon ngọt đến gay gắt mặc cả với người bán cá chỉ vì muốn mua rẻ con cá chép vé hầm canh cho Jiyeon ăn. Thật lòng mà nói, Soyeon thấy Minsuk hồi đó là người chồng người cha tốt. Tiếc rằng sau này anh ta sinh tật rượu chè cờ bạc, cuộc sống của Jiyeon cùng dần dần trở nên khổ sở.
Trước nay Soyeon là người nhanh mồm nhanh miệng, tính tình thẳng thắn, thấy vừa nhắc đến Minsuk, Jiyeon đã làm thinh không nói, cô liền chau mày: "Ái chà, coi như tớ chưa nói gì, cậu muốn để ở chỗ tớ thì để ở chỗ tớ, đằng nào thì tớ cũng không đòi phí bảo quản đâu. Cậu giữ mật mã cẩn thận vào, nếu bị kẻ trộm lấy mất, tớ không chịu trách nhiệm đâu đấy nhé."
Jiyeon mỉm cười: "Cảm ơn cậu."
Soyeon lườm cô: "Mệt quá đi mất!"
Ăn mì xong, họ đi thẳng đến cửa hàng. Vừa thay xong đồng phục, đã nghe thấy Quản lý nói: "Mọi người hôm nay năng nổ chút nhé, lát nữa sếp ở trên tổng công ty đến kiểm tra đó."
Chỗ họ làm là một chuỗi cửa hàng lớn có nhiều chi nhánh ở khắp nơi, quản lý rất nghiêm ngặt, hàng tháng các sếp trên tổng công ty đều thay phiên nhau đi kiểm tra các cửa hàng. Vì kiểu kiểm tra này quá thường xuyên nên nhân viên trong cửa hàng cũng không mấy để tâm, vẫn làm việc như mọi ngày. Buổi chiều, khách trong tiệm không đông lắm, chỉ có một phụ nữ trung niên đang chọn bánh mì.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nợ Em Một Đời Hạnh Phúc (MyungYeon Ver)
FanfictionTác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn Thể loại: Ngôn Tình Tình trạng: Hoàn Thành TÓM TẮT NỘI DUNG TRUYỆN Truyện Nợ em một đời hạnh phúc là tiểu thuyết thứ 20 của Phỉ Ngã Tư Tồn, đang trong quá trình chuyển thể kịch bản thành phim truyền hình. Tác phẩm có độ dài v...