“Sau đám cưới Lee Hyori đã đi đâu?”, “Lee Hyori biến mất khỏi sân khấu sau hôn lễ”, “Nữ hoàng âm nhạc từ bỏ sự nghiệp vì gia đình???”…
Hàng loạt bài báo giật title về việc Hyori bỗng dưng dừng mọi hoạt động nghệ thuật sau lễ cưới để chuyên tâm lo cho gia đình nhỏ mà giờ đây cô là một thành viên. Gia đình với người chồng mới cưới, với những đứa con đáng yêu ngày nào của cô cũng có mặt và… một sinh linh bé nhỏ yếu ớt đang tượng hình.
“Sao con lại bướng bỉnh xuất hiện vào lúc này? Con như vậy mẹ biết phải làm sao?”
Đứa bé này tại sao lại phải tượng hình ngay vào lúc cô vẫn chưa hồi phục? Cơ thể yếu ớt này liệu có thể ấp ôm, che chở cho một sinh linh nữa, ngay khi cô vừa từ giã đứa con đầu lòng vẫn chưa kịp cất tiếng khóc chào đời?
Tạo hóa thật trớ trêu.
Thượng đế có thấu chăng cho nỗi lòng người phụ nữ này? Người mang đến cho cô tin vui đầu tiên khi tuần trăng mật vừa kết thúc không bao lâu. Từ bao giờ cô mới thật sự có được hạnh phúc. Hay thiên chức của người phụ nữ đã mang đến cho cô niềm vui bất tận. Vậy mà… Người lại nhẫn tâm mang thiên thần của cô đi khi nó vừa làm quen với người mẹ này chỉ vỏn vẹn hai tháng… Hai tháng ngắn ngủi là hạnh phúc nhất đời… Người con gái ba mươi sáu tuổi may mắn được làm vợ, làm mẹ gần như cùng một khoảng thời gian. Niềm vui này khiến ai chứng kiến đều phải ngưỡng mộ…
Nắng hè oi ả như thiêu như đốt từng gốc cây, tán lá trở nên lấp lánh trong đôi mắt người mẹ trẻ đang yêu đời. Màu nắng vàng bỗng thành dịu mát nhè nhẹ sưởi ấm trái tim hai mẹ con. Cơn mưa mùa hạ ẩm ướt, khó chịu như tưới mát cơ thể nhỏ bé mỗi lần vật vã vì cơn ốm nghén. Từng làn gió khẽ lùa vào mái tóc, hơi ẩm tự nhiên tràn vào buồng phổi làm lâng lâng tâm hồn đang khát khao làm mẹ.
Nhưng rồi… thiên thần nhỏ bé lại bỏ cô mà đi. Bất ngờ. Tàn nhẫn. Chỉ còn lại đau đớn dày xéo tâm hồn. Những cái ôm chia sẻ từ gia đình, người thân, bạn bè, hay thậm chí từ người chồng mới cưới cũng không thể làm dịu đi nỗi đau ấy. Mất mát này đến bao giờ mới có thể phục hồi?
Thật bất ngờ khi Thượng đế cho cô một cơ hội nữa. Ba tuần kể từ lần ân ái đầu tiên sau tai nạn đó, cô biết… mình lại có thai. “Thượng đế ơi, cảm ơn Người đã thấu hiểu lời nguyện cầu của con!”.
.
.
.
.
.
.
Hạnh phúc là thứ cảm xúc mơ hồ. Đôi khi nó khiến người ta phấn khích cực độ. Nhưng đôi lúc nó lại mang đến cho người thụ hưởng cảm giác nặng lòng. Trường hợp của cô, hạnh phúc là gì? Chính bản thân cô còn không nắm rõ.
Hân hoan đến bệnh viện trong niềm phấn khởi tột cùng, để rồi tất cả những gì cô nhận được chỉ là đau đớn, dằn vặt. “Có phải Người đang trêu đùa con không?” Nước mắt mặn đắng khóe môi. Nhưng không nóng ấm như giọt nước mắt hạnh phúc khi cô biết tin mình mang thai lần nữa, mà nó lạnh lẽo như chính tâm hồn cô lúc này…

BẠN ĐANG ĐỌC
Bắt đầu một kết thúc - fanfic DaeRi
FanficPairing: DaeRi aka HyoDae aka SungRi Category: Sad, một chút hy vọng và niềm tin. Disclaimer: DaeRi là DaeRi. Họ không thuộc về au và au viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận. Chỉ có câu chuyện là "đồ sở hữu" của au. Nhưng câu chuyện không c...