Tên fic: Cậu bé quàng khăn đỏ
Author: Uzumaki_Thanhmeovn (Kim JoongMi)
Warning: Shounen-Ai, OOC
Disclamer: DBSK không thuộc về tôi. Họ là của nhau.
Pairing: YunJae, YooSu, MinFood
Gerne: Humor
Rate: T
Status: Finished
Summary:
Vẫn là con sói hung dữ độc ác...
Nhưng...
Cô bé quàng khăn đỏ đã không còn là cô bé nữa...
Mà là... một cậu bé.
A/N: Fic được lấy ý tưởng từ câu chuyện Cô bé quàng khăn đỏ.
*special thanks for YuLee, SuNaXiah*
---
Cậu bé quàng khăn đỏ
.
.
.
SM Town là một thị trấn nổi tiếng với sự ồn ào và náo nhiệt của những phiên chợ đông đúc. Người dân nơi đây luôn phải đối mặt với sự bon chen, bận rộn vì danh lợi, vì sự thiếu thốn cơm, áo ,gạo, tiền. Chẳng hạn như hôm nay, một buổi trưa nóng bức, nóng khủng khiếp, nóng vô cùng, nóng chảy mỡ, nóng đến nỗi người ta phải trùm mền để bớt nóng. Số lượng người ở phiên chợ Rainbow, chẳng những không giảm đi mà còn tăng lên gấp bội lần. Hàng vải, hàng thịt, hàng cá, hàng rau,... và đủ các loại hàng hóa được bày ra. Mặc cho mồ hôi nhễ nhại, những tiếng rao vẫn cứ cất lên trộn cùng tiếng trả giá, tiếng cãi vã, tiếng cười,... Thứ tạp âm đó không biết từ bao giờ đã là nét đặc trưng cho thị trấn lớn này.
Khác xa với khung cảnh tất bật, nhộn nhịp ở thị trấn, bên kia cánh rừng Maze, sự yên bình hiện lên trông thấy. Bầu trời xanh ngắt với những đám mây trôi lững lờ. Tiếng gió xào xạc hòa với tiếng chim hót ríu rít. Những vệt nắng vàng nhạt lách mình qua kẽ lá để chạm vào ngôi nhà nhỏ xinh xinh bên cạnh dòng sông Hiyaya huyền thoại. Nếu nhìn kỹ hơn vào ngôi nhà, xuyên qua cánh cửa sổ, bạn sẽ thấy Junsu đang trò chuyện cùng đứa con trai của mình. Tuy cậu bé này chỉ mới mười hai tuổi, và dáng dấp cũng không "cao lớn" được bao nhiêu, cỡ một mét tám mươi mấy là cùng. Nhưng nếu bạn chịu lắng nghe, thì chắc chắn sẽ phát hiện ra một sự thật khủng khiếp: cậu ta có tố chất trở thành ca sĩ ô-pê-ra.
_ Yahhh!!! Nãy giờ umma có nghe con nói cái gì không hảảảả??? Con-không-thíchhh!!!
Chất giọng thánh thót ngọt ngào của cậu bé tóc nâu vang lên, phá hỏng sự yên bình vốn có của thiên nhiên. Tiếp theo sau đó là chất giọng năn nỉ nhẽo nhẹt của Junsu.
_ Yunnie ah ~ Con phải thương umma ~ Thương appa ~ Và cả ông nữa ~ Con thấy đó... Ông con vì ăn quá nhiều... à không, làm việc quá sức, nên bị bội thực rồi nằm liệt giường. Appa con thì suốt ngày rong ruổi ở ngoài rừng. Umma thì phải làm việc quần quật ở nhà... Chẳng lẽ ông bệnh mà nhà chúng ta không ai đến thăm? Thôi thì nhân lúc con rảnh ranh, con đem số bánh này đến cho ông giúp umma nhé!