TÔI MUỐN LÀM THẦY GIÁO
http://linkdownloadmf.blogspot.com
Chấm xong tập bài thi học kỳ thì đã 12 giờ đêm, Trung đứng dậy vươn vai cho đỡ mỏi rồi sắp xếp gọn gàng lại bàn làm việc. Bài làm kém quá, đây là môn chính, điểm số rất quan trọng để quyết định bằng tốt nghiệp thuộc loại nào, thế mà bọn sinh viên lớp Tuấn làm kém quá, anh không muốn để bọn nó phải thi lại nhiều, nhưng cũng phải cho đến hơn hai chục đứa điểm liệt.
Hôm sau đến lớp, Trung thông báo với cả lớp tình hình điểm số không được tốt lắm, chắc cũng phải có đến hơn hai chục trường hợp phải thi lại, điểm chính thức thì còn phải nộp qua văn phòng khoa đã, đầu tuần sau thì mọi người sẽ biết điểm chính thức. Cả lớp xôn xao hẳn lên, môn này là một trong các môn xét tốt nghiệp chính mà lại. Tối hôm đó, quả nhiên có rất nhiều đứa sinh viên đến nhà anh để năn nỉ xin điểm. Nhà vợ chồng anh ở trong khu gần trường. Đây là khu nhà ở của giáo viên trong trường, nhưng đa số mọi người đều bán cho người nơi khác đến ở hết cả rồi. Chỉ còn nhà vợ chồng anh và vài giáo viên nữa là ở lại thôi. Nhà cũng chật chội, chỉ có 1 tầng và 3 phòng. Vợ chồng anh cũng dự định sau khi vợ anh đi học cao học ở Nga về sẽ tích góp tiền rồi bán căn nhà này đi, mua căn nhà mới ở nơi khác cho rộng rãi hơn. Vợ Trung cũng là giáo viên trong trường với anh nhưng dạy khác bộ môn. Hồi Tết mời rồi, chị thi đỗ học bổng đi học cao học bên Nga nên bây giờ ở nhà chỉ có Trung và đứa con trai nhỏ lên 4 tuổi thôi.
Tối hôm đó mấy đứa sinh viên đến kỳ kèo xin điểm, Trung từ chối thẳng thừng hết. Từ xưa đến nay Trung rất rõ ràng rành mạch trong chuyện này, anh nổi tiếng là người nghiêm khắc, chưa có đứa nào đến nhà mà xin được điểm của anh cả. Biết vậy mà nhiều đứa vẫn đến kỳ kèo khiến anh phải phát bực. Đến hơn 10h, sau khi đuổi khéo mấy đứa sinh viên đến năn nỉ xin điểm về rồi, Trung cho con đi ngủ, đi tắm rồi ra ngồi xem bản tin cuối ngày trên TV trước khi đi ngủ. Đến lúc anh chuẩn bị đi ngủ thì tự nhiên có tiếng gõ cửa khe khẽ. Liếc nhìn đồng hồ đã muộn lắm rồi, Trung lẩm bẩm, không biết ai lại đến muộn thế nhỉ, chẳng lẽ lại có đứa sinh viên nào đến vào cái giờ đi ngủ này, bực mình thật đấy.
Ra mở cửa với thái độ hơi bực mình vì bị quấy rầy, Trung vừa hỏi ai đấy, thì hoá ra là Ngọc, cô sinh viên lớp Trung, cơn bực mình của anh không hiểu sao tự nhiên tan biến, ai chứ cô bé này thì Trung rất có cảm tình. Cô bé cũng người Hà nội, nhà có vẻ khá giả, nên lúc nào ăn mặc cùng toàn hàng hiệu, xe máy thì Dylan, trông cô sành điệu nổi bật lên so với nhưng cô gái cùng lớp khác, cô bé có vóc người thon thả mảnh mai rất đẹp, chiều cao cũng khá lý tưởng, phải đến hơn mét sáu, mái tóc nhuộm hoe vàng ép thẳng đuột rất hợp với khuôn mặt xinh xắn dễ thương và làn da trắng nuột của cô ta. Cô bé này xinh quá nên nhiều lúc gặp cô ta Trung cũng hơi lúng túng, và nhiều khi anh phải đỏ mặt quay đi chỗ khác không dám nhìn lâu vào khoảng eo thon gọn trắng ngần của cô bé lúc nào cũng lộ ra trên cái quần cạp trễ, cùng mùi nước hoa nhẹ loại xịn mà chỉ ngửi thấy thôi là Trung đã thấy bừng bừng cả người rồi. Mọi người trong lớp thì có vẻ không thích cô ta vì cô ta ăn chơi sành điệu quá, còn Ngọc thì cũng tỏ ra kênh kiệu bất cần, cô hay chơi với tụi sinh viên con nhà giàu trường khác. Tuy nhiên Trung thấy cô bé cũng đâu đến nỗi nào, ngoại trừ cái vẻ bề ngoài ăn chơi, cô bé cũng có vẻ lễ phép nhã nhặn đấy chứ. Cô bé cũng có vẻ quý Trung vì ít khi anh thấy cô ta nghỉ học tiết dậy của anh trong khi những môn khác thì cô ta nghỉ tràn, trong lớp giảng bài nhiều lúc nhìn về phía cô ta, Trung cũng thấy cặp mắt đen láy của cô ta nhìn anh chăm chú vẻ thích thú. Vừa rồi chấm bài thi, đọc qua anh biết cô bé này chẳng học hành gì rồi, viết lăng nhăng thế này thì cho 0 điểm là phải, anh đã cố cho điểm 4 đã là xông xênh lắm rồi.