MẮT XANH MÊ HOẶC

23.5K 174 6
                                    

Thể Loại: Cực Sủng, sắc, cực ngọt ngào

Số chương: 44 + Kết Thúc

Các bạn có thích có một người yêu sủng các bạn vô đối không? Nâng niu các bạn trên lòng bàn tay, luôn đứng đầu các nguy hiểm chỉ để bảo vệ bạn an toàn không? Nếu các bạn thích, mời xem. Còn nếu các bạn không thích sủng vô đối, ngọt ngào vô đối, xin mời nhìn bên tay trái nhấn back nhé.

Văn án:

Người yêu của em có chút cứng rắn, nhưng sẽ cười với em, Người yêu của em có chút tàn nhẫn, những đối với em ôn nhu, Người yêu của em có chút khép kín, nhưng ngoại trừ em, Người yêu của em có chút ngượng ngùng, bất quá chỉ em có thể xem. Mời xem nữ chủ tao nhã như thế nào làm cho Tổng giác đốc cứng rắn lạnh lẽo của tập đoàn xuyên quốc gia biến thành mềm mại, ôn nhu. “Anh sơn móng tay không?” “Không “ “Anh muốn thử không?” “Bé con, hay là không cần” “Đến đây, đến đây” “Bé con, đừng. . . . À, được”

Chương 1: Ngày đầu gặp mặt

 "Anh là ai?" Loan Tiêu Tiêu nghiêng cái đầu nhỏ, khuôn mặt phấn nộn nhỏ nanh đưa đến người con trai trước mặt , bộ dạng anh ta cũng thật khá nga, con mắt là màu lam , so với Thần Thần còn xinh đẹp hơn. Thấy nam hài không đáp lời, Loan Tiêu Tiêu lau nước miếng, vươn ngón tay mập mạp "Cho em chạm vào anh được không?" Người con trai vẫn không nhúc nhích giữ nguyên tư thế vừa rồi, chẳng lẽ anh ta đồng ý? Trong mắt Loan Tiêu Tiêu toát ra tia hưng phấn , bàn tay chậm rãi hướng về phía trước, cũng sắp đụng tới lông mi của anh rồi, thật dài thật dài nha, còn dày đen, giống như búp bê Baby mẹ đưa cho cô. "Phanh" Loan Tiêu Tiêu té ngã ngồi ở trên mặt đất, hoàn toàn không nghe được tiếng khóc như anh mong muốn. Ngải Đăng có chút nghi hoặc ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn hướng cô gái ngồi dưới đất . Mái tóc ngắn đen mượt, được đính bởi chiếc nơ con bướm màu đỏ rực rỡ, bởi vì ngã sấp xuống có chút méo mó , trên khuôn mặt hồng nhuận xuất hiện một đôi mắt to trong veo như nước, cái miệng nhỏ nanh đang cười toe toét nhìn anh. Chiếc váy công chúa màu trắng tinh khiết lúc này đã lấm bẩn, chân bị xây xát đỏ ửng ra một chút tơ máu. Không khóc! Ngải Đăng cảm thấy cô cùng các cô bé khác có chút không giống nhau, cô gái khác bị anh đẩy ngã đều đã khóc lớn không chỉ chạy đi tìm người lớn, mà sau đó ba ba và mẹ của đứa bé này sẽ vội vàng tìm đến, nhưng sau khi nhìn thấy anh, lại sẽ a dua phê bình con của mình, Ngải Đăng nheo mắt lại, hiện lên một tia khinh thường, đám người ngu xuẩn. Loan Tiêu Tiêu vỗ vỗ bụi bẩn trên váy , thật cẩn thận chống tay đứng lên. "Anh không thích người khác chạm vào anh sao? Thần Thần cũng không thích, có điều Thần Thần sẽ để cho em chạm vào nha!" Loan Tiêu Tiêu có chút đắc ý, nhìn Ngải Đăng cười nhẹ nhàng. Ngải Đăng nhíu mày, không thích cô lấy anh và người khác so sánh với nhau, nghiêng đầu sang chỗ khác, hi vọng cô là tự nhiên biết hiển nhiên lập tức rời đi. "Anh có đói bụng không, em có bánh ngọt mẹ em làm nè, em cho anh ăn nhé?"

Tay nhỏ bé mang theo lấy lòng đưa đến trước mắt anh, trong lòng bàn tay mềm mại là một khối bánh ngọt nhìn rất đẹp mắt, bàn tay nhỏ bé đưa về phía trước mời, tiếp xúc đến ngón tay của anh. Dù không thích cùng người tiếp xúc nhưng anh không lập tức rút tay về, độ ấm từ đầu ngón tay nhỏ bé kia truyền đến khiến anh ngây người . Quay đầu, nhìn chủ nhân của bàn tay nhỏ bé . Trên khuôn mặt nhỏ nanh tròn tròn, ánh mắt thật to trong suốt như thủy tinh dường như khát vọng nhìn anh, tràn đầy lấy lòng, tim của anh, mềm nhũn một góc. "Ăn thật ngon , anh thử xem" Trong tiếng nói là nồng đậm làm nũng. ". . . . . ." Anh chỉ nhìn cô, nhưng lần này lại không đẩy cô ra. "Hì hì" cô đang chuẩn bị đem bánh ngọt phóng tới trên tay anh, một đôi bàn tay to trắng nõn đưa ra ngoài, ôm lấy cô. "Thần Thần, em chờ đã lâu nha" Mang theo nồng đậm tiếng làm nũng. "Thật có lỗi" Một giọng nam trầm thấp mang theo sủng nịch . Ngải Đăng nhíu mày. Nhìn người ở đối diện so với anh cao hơn vài cái đầu, dễ dàng đem bé kia bế lên. Anh là ai vậy? Bọn họ là quan hệ gì. Cậu bé được gọi là Thần Thần ôm Loan Tiêu Tiêu liền chuẩn bị rời đi, bé cũng không đồng ý, thật vất vả tìm được một người bạn nhỏ cùng chơi đùa, cô mới không cần về nhà đâu. "Thần Thần, em không muốn về !" Thân mình nhỏ nhắn ở trong lòng nam hài càng không ngừng giãy dụa muốn xuống dưới. "Nghe lời" Nhẹ nhàng vỗ vỗ mông cô gái . "Thần Thần, anh ấy thật đáng thương , em gặp anh ấy nãy giờ cũng lâu rồi, nhưng không thấy ai đến đón anh ấy, chúng ta dẫn anh ấy về nhà được không" Loan Tiêu Tiêu nhu nhu cầu xin. Trong con ngươi Loan Thần Thiên bắn ra ánh sang sắc bén, tầm mắt chuyển đến trên người cậu bé đang ngồi ở cư xá ven đường.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 18, 2013 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

MẮT XANH MÊ HOẶCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ