Xin mạn phép chia sẻ với bạn những kinh nghiệm xin việc mà mình đã trải qua,mình nghĩ không ít thì nhiều nó cũng sẽ giúp bạn một phần nào...Đây là những kinh nghiệm qua quá trình săn việc trong thời gian chân ướt chân ráo mới ra trường,vui có,buồn có,cay đắng có,hả hê có...Tuy nhiên đó là những gì mình đúc kết lại được!
Hành trình săn việc,tập 1,vô số chuyện khôi hài!!!
E hèm,phải bắt đầu thế nào nhể??? Thôi thì nhớ gì ghi nấy,nhưng mà chắc là nhớ hết nên ghi hết,chậc...
Một cách chân thực,sẽ “vạch mặt chỉ tên” từng công ty,từ tập đoàn đến công ty vừa và nhỏ mà LMS đã để lại “dấu ấn”,hahaha,nghe có nổ láo quá ko???
Hơ hơ,công ty đầu tiên tớ đi phỏng vấn là công ty nào nhỉ??? Àh, đó là công ty TNHH Thương mại-kĩ thuật Tân Kỉ Nguyên,nằm ở đường Phan Phú Tiên,quận 5. Đây là công ty đầu tiên mà LMS này đến nộp đơn và phỏng vấn,hồi hộp xen lẫn hơi lo lo,vì cái gì đầu tiên cũng nguyên vẹn cảm xúc,còn ngây thơ lắm,há há,chứ không cáo già và lưu manh như bây giờ đâu.
Giờ vẫn nhớ như in buổi đầu đó, đi phỏng vấn trước tết cơ,háo hức lắm, đúng tâm trạng của một thằng sinh viên mới ra trường,nhìn đời bằng lăng kính màu hồng với bảy sắc cầu vồng,haha.Vị trí ứng tuyển là kĩ sư bán hàng,vì công ty phân phối biến tần và PLC cho Schneider-một tập đoàn nổi tiếng của Pháp.Phỏng vấn tớ là ông giám đốc kinh doanh,anh này khá hiền và chân thành,chắc thấy tớ cũng hiền nên nương tay,hỏi han đủ điều,bảo là nếu “em làm ở công ty này thì phải đi nhiều đấy,em có chấp nhận không???”,hơ hơ,thằng này tuy hiền nhưng cũng không đến nỗi...khờ “Dạ,cái chân em là cái chân chạy,em ngồi một chỗ thì “Ngứa ngáy khó chịu lắm” (hế,thêm vào cho xôm tụ thui,chứ nguyên văn không có câu này),em rất thích đi đây đó,rất hợp với “dáng” em”. Ứ ừ ư,anh ấy có vẻ thích lắm,liền quăng cho tớ một đống catalogue về các sản phẩm của Schneider,bảo “em về đọc kĩ một loại biến tần nào đó,tuần sau anh em mình gặp lại,anh sẽ là khách hàng,em hãy tư vấn cho anh một dòng sản phẩm nào đó phù hợp với dự án của anh”.Thế là về xem sơ,tuần sau gặp lại ổng,bắt đầu cái sự gọi là “khả năng thuyết phục của mình”.Sau một hồi nói tràng giang đại hải trời trăng mây gió,nổ láo tùm lum từa lưa tè le, ổng phán cho một câu “xanh rì rào” nghe mà tự ái nhưng rất chính xác,hề hề,rằng “Em có khả năng bán hàng,tuy nhiên chắc em chưa có kinh nghiệm nên nói nhiều quá,khách hàng không quan tâm đến cấu tạo của sản phẩm,mà người ta chỉ chú ý đến ứng dụng,giá cả và chất lượng thôi,em nên rút kinh nghiệm”. Ặc ặc,thế “anh không biết em là trùm nhiều chuyện àh,nó ngấm vào máu em rùi,hu hu,em sẽ cố gắng...tiếp tục phát huy” (nghĩ thầm trong đầu như thế nhá).
Tưởng rớt chứ,không ngờ một tuần sau ổng gọi lại,bảo qua tết nếu tớ chấp nhận làm thì đến công ty kí hợp đồng và thoả thuận về money.Sau tết tớ cũng ráng “bò” đến,nhưng...thất vọng về mức lương quá,công ty này của người Hoa nên họ trả khá kẹo,mà tớ lại là đứa tham tiền mới ác chứ,hahaha,thế là trả vờ chảnh,bảo là “công ty không thích hợp với em,rất cảm ơn anh và chúc anh nhanh chóng tìm được người phù hợp”,thực ra em chê “tiền lương thấp quá anh ạ”,thế là lặn cho đến mùa trăng thứ...n,hú hú hú...