Chương 4: Quyết định

1K 99 9
                                    

Tuấn Nhi Quốc nói chuyện, thu hồi màn cả vú lập miệng em, chuyển sang giả mù sa mưa nói: 

"Ha ha, tuy nhiên, việc này cũng không phải không có cách giải quyết, tuy rằng cậu đối với tôi thực quá đáng, nhưng tốt xấu tôi đối với cậu vẫn có chút tình chị em, nếu cậu muốn sống yên thân, cũng không phải là không thể nào, chỉ cần cậu đến trước mặt tôi giải thích, cũng làm cho tôi đem một cái tát kia trả lại, cam đoan nhất định không tham lam tiền của ba tôi, tôi liền cho người dừng việc giải tỏa lại!"

Cô ta nói những lời này thật vô liêm sỉ. Chung Quốc nghe được giận dữ cười lại. Tỏ ra xem thường, không muốn cùng cô ta tranh cãi nhiều, Chung Quốc lười biếng nói: 

"Tuấn Nhi Quốc, tôi phải sửa đúng cho cô một sai lầm, cô nói cái kia 'tiểu lưu manh', cái cách nói này không đúng, anh ta không phải tiểu lưu manh!" 

Cậu có thể cảm giác được Tuấn Nhi Quốc ở đầu kia điện thoại bị bức đến ngừng thở, mới nói tiếp: 

"Cô là loại người có đầu mà không óc?? Cô dùng mắt thường nhìn không ra anh ta lớn bao nhiêu sao? 'Tiểu lưu manh'? Tiểu cái đầu nhà cô! Tôi nói cho cô biết, anh ta là 'Đại' lưu manh!!! Nghe rõ chưa?"

Chung Quốc có thể tưởng tượng được thời khắc này trên mặt Tuấn Nhi Quốc biết tình sẽ là cỡ nào vặn vẹo.

"Chung Quốc, cậu chờ rồi xem" Tuấn Nhi Quốc như nổi điên: 

"Cậu như vậy bắt nạt tôi, tôi nhất định không để cậu yên! Tôi cho cậu cơ hội, là chính cậu không biết phân biệt, không biết quý trọng! Cậu thực sự là quá đáng! Về sau cho dù cậu có quỳ gồi trước mặt tôi, tôi cũng nhất định sẽ không tha cho cậu! Tôi nhất định sẽ làm cho Tại Hưởng đem nhà cậu phát quang, nhất định! Cậu chờ ngủ ở ngoài đường đi!!!" Từng tràng từng tràng tuôn ra giống như mình phải chịu ức chế rất ghê gớm.

Chung Quốc bỗng nhiên không kiên nhẫn: 

"Tuấn Nhi Quốc, cô sẽ không để yên? Như vậy không có việc gì làm cũng không chịu để yên đi làm phiền người khác sao? Ăn no rồi thừa hơi đi? Cô còn tiếp tục dây dưa, đừng trách tôi nặng tay"

Tuấn Nhi Quốc lanh lảnh giọng: 

"Chung Quốc, là cậu lần nữa cùng tôi dây dưa! Nếu cậu cam đoan không tham lam tiền của nhà tôi, chúng ta có thể có nhiều chuyện thế này sao!". 

Nói xong, cô ta như thể ẩn nhẫn ấm ức nói: 

"Chung Quốc, cậu thật sự quá đáng, tham lam không nói, còn muốn dọa dẫm tôi, cậu! Cậu! Cậu cùng mẹ cậu giống nhau đáng ghét, trách không được ba tôi không cần các người!"

Bởi vì một câu cuối cùng của Tuấn Nhi Quốc, Chung Quốc chân chính, hoàn toàn, hoàn toàn nổi giận.

●︶︶●

Chung Quốc hướng microphone lạnh lùng nói: 

"Tuấn Nhi Quốc, cô nghe rõ ràng cho tôi, về sau, đừng gọi điện thoại cho tôi, tôi không có thời gian nghe cô nói những thứ nhạt nhẽo! Cô nhớ kĩ, từ giờ trở đi, cô đừng để tôi gặp được, nhớ rõ tránh tôi ra, bằng không, tôi gặp cô một lần sẽ đánh cô một lần! Tôi đã cảnh cáo cô không cần tùy tiện nhắc đến mẹ tôi, đáng tiếc cô nhớ không lâu. Cô nghe cho tõ, tôi sẽ cho cô trả giá!" Nói xong không để ý đên Tuấn Nhi Quốc hét chói tai, dùng sức cắt điện thoại.

[Longfic] [Edit] [VKook] Hãy chờ em đánh răng xong nhé!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ