Ngày hôm sau, 7h am. Nhà họ Oh.
Từ sáng sớm, Sehun đã bị người dì mà anh căm ghét nhất réo inh ỏi qua điện thoại. Bà ta yêu cần cậu phải về nhà ngay. Sehun thừa biết lý do gọi về là gì!
Đứng trước cửa nhà họ Oh, Sehun có linh cảm rất xấu, cậu không sợ bà ta, cũng không sợ sự mắng nhiếc vì đã quen từ nhỏ.Vậy tại sao cảm giác bất an vẫn cứ diễn ra?
_Con chào dì!-Sehun đứng trước mặt bà ấy. Mẹ của Kim Min Seok quả thật rất đẹp, rất quý phái! Nhưng con người bên trong bà ta thì ít có ai ngờ tới được. Bà ta ngồi đấy, tay xoay xoay tách trà. Uống một ngụm rồi lên tiếng:
_Cậu chắc dạo này bận bịu lắm nhỉ?
_Vâng thưa dì, EXO vừa mới ra mắt nên lịch trình rất bận rộn.
_Vì thế nên trí nhớ của cậu cũng giảm đáng kể phải không? Liệu cậu đã quên mất lời hứa với mẹ cậu hồi xưa à?-Gương mặt bà ta vẫn chẳng có gì thay đổi, vẫn lạnh lùng ngồi đó. Kì lạ thật! Mọi thường bà ta đã mắng xối xả vào mặt cậu rồi. Hôm nay, bà ta làm cậu sợ!
_Vâng con còn nhớ rất rõ! Không sót một chữ thưa dì!
_Thế sao còn hành động ngu xuẩn như vậy? Cậu nghĩ tôi già, tôi hết làm gì được cậu đúng không?
_Thưa dì con không có suy nghĩ đó! Con chỉ....
_CHỈ NHƯ THẾ NÀO? KHÔNG PHẢI ĐÃ NÓI RỒI SAO? ĐỒ CỦA ANH CẬU, CẬU KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐỘNG VÀO! RÕ CHƯA?
_Lý do? Dì hãy cho cái lý do vì sao con không được động vào?
_Vì nó là của anh cậu!
_"Anh" ? Anh ta cũng được xem là anh tôi à? Người con gái ấy cũng không có tình cảm với Kim Min Seok. Vậy thì dựa vào đâu mà bà nói đó là của anh ta?
_Dựa vào anh mày thích người đó!- Bà ta đứng dậy đập mạnh vào bàn. Ánh mắt lúc này của bà Kim khiến người khác run sợ, một ánh mắt vừa lạnh lùng vừa sắc bén; lại thêm chút căm phẫn và tàn nhẫn!
_Tôi nhắc lại lần nữa, nếu cậu và người đó còn có bất cứ quan hệ nào, thì cậu đợi hậu quả đi! Điều tàn nhẫn sẽ không giáng vào cậu đâu, mà là giáng vào người mà cậu yếu nhất!-Bà Kim nói xong liền bỏ lên lầu. Sehun vẫn đứng đấy, câu nói này nghĩa là gì? Nếu còn qua lại với Yeol Hye thì bà ấy sẽ hại cô à? Không thể nào! Đồ tàn nhẫn! Đồ quỷ dữ!
_HAHA! Chào em trai yêu quý! Cuối cùng em cũng đến nhà anh rồi đấy à- Min Seok từ ngoài bước vào, mặt có vẻ đắc thắng lắm!
_Anh hơn tôi bốn tuổi. Sinh trước tôi bốn năm. Trưởng thành và sống trong cái xã hội này hơn tôi bốn năm. Ấy thế mà vẫn là đồ bám váy mẹ! Đồ nhục nhã!- Lời lẽ khinh bỉ này của Sehun thật sự khiến Min Seok bị đả kích lớn. Anh ta lao tới, đấm vào vết thương hôm qua vẫn chưa lành của Sehun, đánh đến mức tưởng chừng như Sehun đã chết. Máu chảy! Mà trong lòng Sehun còn đau hơn!
_Bám váy mẹ vẫn là bám váy mẹ, tạm biệt anh! Tôi sẽ không làm theo lời bà ta đâu. Để xem! Bà ta sẽ làm thế nào!
Nói rồi Sehun bước ra cửa, dáng vẻ thảnh thơi, giả tạo này chỉ được tạo ra khi ở trước mặt bọn người nhà họ Kim, họ Oh! Ngã quỵ trước một nơi mà Sehun không biết! Có vô vàn thứ hỗn độn đang hiện hữu trong đầu cậu. Tại sao? Tại sao cậu không có một gia đình bình thường như bao người khác? Cậu không cần giàu sang, không cần một căn biệt thự rộng lớn nhưng lại thiếu mât tình người! Thiếu thốn thứ hạnh phúc đấy đã không nói, nay đến người con gái cậu yêu cậu cũng không được phép động vào! Rốt cuộc là tại sao? Vì sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[EXO imagine] [Fictional Girl] [Sehun] Hợp đồng oan gia!
Fanfic_Author: Hoàng Nghi _Copy nhớ ghi nguồn nha mấy bạn❤️ "Anh và em. Dù xa nhau bao lâu... Vẫn về lại bên nhau... Anh cảm kích không??" "Cảm ơn anh đi, vì ngày đó, anh đã kí vào bản hợp đồng rắc rối của em!" "Xuỳ, anh đi chết đi"