"Jun Hoe à. Anh không biết điều này bắt đầu từ khi nào. Chỉ biết là đến khi nhận ra thì anh đã rơi phải lưới tình với em rồi. Anh yêu em từ lâu rồi. Mọi việc anh làm chỉ là vì muốn độc chiếm em cho riêng mình mà thôi." _ Jin Hwan.
2 người quen nhau khi anh là sinh viên năm cuối và cậu là sinh viên năm nhất. Lúc đó, anh đang tìm người ở chung để giảm bớt tiền phòng thì cậu xuất hiện. Thấy cậu có vẻ cũng không phải người xấu nên anh đã đồng ý cho cậu ở cùng. Dù tuổi tác có phần cách biệt nhưng họ lại rất hợp nhau. Họ dính lấy nhau như hình với bóng, có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Lâu dần, trong lòng Jin Hwan phát sinh thứ tình cảm bị cấm đoán với Jun Hoe. Còn Jun Hoe thì không hề hay biết gì về việc đó. Cậu thản nhiên kể với anh chuyện tình cảm.
Jun Hoe vốn đẹp trai, cao ráo, lại thêm chức cây văn nghệ của trường nên gái theo nhiều không kể hết. Cậu không từ chối bất cứ người con gái nào tìm đến cậu. Thậm chí, khi hẹn hò với nhau rồi thì cậu sẽ yêu chiều cô ấy bằng chết. Thế nhưng cậu không hiểu sao cứ hẹn hò với nhau 1 thời gian thì cậu lại bị đá. Nhanh nhất là nửa ngày, lâu nhất là 2 tháng. Rõ ràng là họ tỏ tình trước vậy mà họ cũng lại là người đòi chia tay.
Cậu nào biết rằng người đứng sau tất cả nhưng vụ chia tay của cậu chính là anh. Tuy anh không đủ dũng khí để bày tỏ với cậu nhưng anh cũng không muốn cậu gần gũi bất cứ người con gái nào. Đã vậy, anh sẽ tìm cách độc chiếm cậu cho riêng mình. Nhờ khuôn mặt dễ thương, giọng nói ngọt ngào như mật ong và nụ cười chết người, không khó để anh quyến rũ được tất cả những cô gái đang hẹn hò với cậu. Sau đó, anh dụ dỗ họ nói lời chia tay với cậu. Còn sau khi họ chia tay với Jun Hoe thì anh lại làm như giữa anh và họ không có quan hệ gì cả.
Rồi sau đó Jun Hoe lại có bạn gái. Rồi anh lại phá đám. Mọi chuyện tưởng sẽ mãi là vòng tuần hoàn không hồi kết. Cho đến khi có 1 cô bạn gái cũ của Jun Hoe sau khi bị lừa trắng trợn đã đi cáo trạng với cậu ấy. Sau khi nghe chuyện, cậu trở về chất vấn anh. Cậu muốn biết vì sao anh làm thế. Còn anh, anh thà chết chứ quyết không hé răng nửa lời về nguyên nhân thật sự. Cậu và anh cãi nhau 1 trận. Lần đầu tiên từ khi quen biết, 2 người cãi nhau. Quá tức giận vì không hiểu sao anh lại phá hoại nhân duyên của cậu như vậy, cậu đã bỏ đi luôn.
Khi cậu bỏ đi, anh đã gần tốt nghiệp rồi nên anh nghĩ sẽ chẳng bao giờ gặp lại cậu nữa. Nào ngờ gần 3 năm sau, cậu lại vào làm trong cùng 1 công ty với anh. Lúc nhìn thấy cậu, anh sốc lắm. Còn cậu thì khá vui vẻ khi nhìn thấy anh. Tối đó, cậu mời anh đi ăn. Anh không nỡ từ chối cậu nên đồng ý. Cậu kéo anh đi ăn thịt nướng. Trong lúc cậu nướng thịt thì anh ngắm nhìn cậu. Trông cậu vẫn như xưa. Vẫn là khuôn mặt rất đỗi đẹp trai, vẫn những ngón tay thon dài, vẫn đôi chân dài mà anh từng rất ghen tị đó. Cậu vẫn là cậu, chẳng thay đổi gì. Khi anh ngắm nhìn cậu, những cảm xúc khi xưa tưởng như rơi vào quên lãng nay lại trỗi dậy. Kèm theo đó là kí ức về vụ cãi nhau đầu tiên và duy nhất của 2 người.
- Jin Hwanie hyung? Anh sao vậy? Sao lại ngơ ra thế? Anh mà không ăn là thịt nó cháy mất. Mau ăn đi chứ. _ Jun Hoe gắp 1 miếng thịt to bỏ vào bát của anh _ Sao anh chẳng cao lên tí nào? Vẫn bé tí tẹo thế này chắc là do không chịu ăn thịt đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
{Oneshot} [Hoehwan] Độc chiếm
FanfictionAi cũng muốn biến người mình yêu thành của riêng bất chấp cảm nhận của người đó. Jin Hwan cũng vậy. Anh cũng muốn Jun Hoe là của riêng mình mà thôi.