------------
Eunbi mơ hồ tỉnh dậy, đầu óc còn hơi choáng váng nhức nhối. Cô lật đật ngồi tựa lưng lên thành giường mát lạnh phía sau, còn chút khó khăn để mở mắt nhìn xung quanh.
Ngửi thấy mùi thuốc lởn vởn trong phòng Eunbi chợt đủ tỉnh táo nhìn người phụ nữ ngồi cạnh giường đang chăm chú đọc báo. Nhìn qua liền biết là một người xinh đẹp, điệu bộ cũng thật vô cùng thanh lịch. Eunbi hơi nhức đầu, chỉ nhỏ giọng lên tiếng
- Cô... ?
Người phụ nữ xinh đẹp tầm 30 tuổi vội vàng đặt báo qua bên cạnh, kính cẩn đỡ Eunbi ngồi hẳn dậy rồi cúi người
- Cô Eunbi, tôi là Son Hyun Yoo, bác sĩ riêng của tổng giám đốc Kim Tae Hyung.
Cô hơi ngơ ngẩn nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, thấy đầu óc bớt nhức nhối lạ thường. Eunbi gật một cách máy móc, tay ôm đầu liếc xung quanh, chị Yoo như hiểu ý cười tủm tỉm
- Chồng cô đang ở dưới nhà, để tôi gọi cậu ấy lên.
Nghe một tiếng "chồng" này từ miệng chị Yoo phát ra làm Eunbi bối rối đảo mắt
- Ơ... Chồng ... Em...?
Chị Yoo tiếp tục cười kín đáo, nghiêng nhẹ đầu nhìn cô, Eunbi chợt nhớ lại lúc Taehyung gọi điện cho chị Yoo cũng gọi cô là "vợ" liền xua tay ngượng ngùng. Eunbi hiểu ý chị, gật đầu máy móc.
Chị Yoo lại cúi người một cái rồi nói
- Vậy để tôi gọi cậu Taehyung.
Nói rồi chị cẩn thận đóng cửa để lại Eunbi một mình vẫn như đứa ngốc ngồi trên giường.
Trong lúc chờ anh, Eunbi thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ đôi lúc lại đánh mắt về phía cửa phòng.
Một lúc sau cửa liền mở, Taehyung bước vào một mặt lãnh đạm nhìn quanh, sau đó không nhanh không chậm tiến về phía Eunbi. Anh nhếch lông mày quan sát sắc mặt cô, Eunbi nhìn thấy anh đột nhiên bày vẻ nhăn nhó, vùi mặt vào chăn, xị mặt cằn nhằn
- Thấy tôi như vậy vui lắm hả?
Anh không trả lời, tiếp tục quan sát cô, một lúc lại đảo mắt đi như đang suy nghĩ gì đó, Eunbi tiếp tục kêu ca
- Ờ... Chắc chắn hôm qua anh cho cái gì vào món gà đó để hôm nay tôi ốm lăn lộn ra anh mới thoả mãn đúng không?
Thấy Taehyung không phản ứng cô càng cằn nhằn ghê hơn
- Hoá ra là anh muốn hại tôi, Taehyung anh đúng là máu lạnh, lấy đau khổ của người khác ra làm thú vui! Đồ độc ác độc địa độc tàn...
- Nói đủ chưa?
- ...Dạ rồi!
Taehyung cầm túi thuốc trên mặt bàn nghía qua lại rồi vất lên người Eunbi, toàn thân một mực toả khí lành lạnh đáng sợ. Taehyung bất ngờ ngồi xuống giường, đẩy Eunbi nằm xuống
- Cách uống ghi rõ trên thuốc. Tôi sẽ qua phòng cô ngủ. Nhờ phước cô, phòng tôi toàn một mùi kinh tởm.
Eunbi nhăn mày nghe câu nói hách dịch khó lọt tai của anh, như muốn vùng vằng nhưng sức vẫn chưa hồi phục lại đành nghiến răng chịu đựng
BẠN ĐANG ĐỌC
[Long Imagine\ Hoàn] Cậu chủ - V (BTS)
FanficCô không có lựa chọn nào khác. Chính Taehyung đã kéo cô vào trò chơi này.