Quản gia kí sự lục

661 40 0
                                    

[16]-- chao tình duyên

Mẹ chồng nàng dâu là một vấn đề vĩnh viễn không cách nào cởi bỏ. Nhưng cũng có lúc vấn đề này không tồn tại, tỷ như, mẹ chồng nàng dâu ở chung tốt, tỷ như, mẹ chồng ở xa, tỷ lệ phát sinh mâu thuẫn sẽ tương đối nhỏ. Lý Hiểu Nhạc thuộc về tình huống này, Ôn Lương Ngọc và hắn thành thân đã lâu nhưng Ôn Lương Ngọc vẫn chưa gặp qua mẹ chồng của mình. Vì sao? Bởi vì mẹ chồng rất không giống người thường......

Hôm nay, Lý Hiểu Nhạc nói: "Thân thân lão bà, nương ta sắp trở về, lần này đại ca tổ chức sinh thần cho nàng, cũng gần 50 tuổi rồi. Ngươi nói chúng ta nên tặng mẫu thân lễ vật gì thì tốt?"

"Để xem nàng thích gì." Ôn Lương Ngọc đề nghị, "Tặng lễ phải hợp ý."

"Nương ta thích ăn chao, mua chao cho nàng là được, còn tiết kiệm tiền."

(Chao: là món đậu phụ thối)

"Đó là sinh thần của nương ngươi, tặng chao, quá keo kiệt. Nữ nhân ư, đều thích thanh xuân vĩnh trú. Ta làm một ít dược dưỡng nhan, đưa tặng thì vẻ vang cỡ nào a." Ôn Lương Ngọc gõ đầu Lý Hiểu Nhạc, "Sinh thần nương ngươi, ngươi còn muốn tiết kiệm tiền. Bất hiếu tử."

Lý Hiểu Nhạc ôm lấy đầu: "Lão bà, ta vốn không thông minh, đứng đánh lên đầu!"

"Nói mới nhớ, tướng công, chúng ta bên nhau lâu như vậy, ta còn chưa từng gặp qua nương ngươi. Nương ngươi là người thế nào?"

"Ngạch...... Nói thế nào nhỉ, nương ta thích du ngoạn, thường xuyên không ở nhà. Khi ta còn bé, một nửa thời gian ở cùng đại tỷ và nhị ca, một nửa cùng nàng du ngoạn khắp nơi. Hình dung nàng, chỉ có thể nói nương ta là nữ nhân đặc biệt. Ngươi biết không, hiện giờ nàng đang trên đường từ Tây Vực trở về."

Trên sườn núi cách kinh thành không xa, một vị du hiệp cỡi ngựa, phong trần mệt mỏi, đứng trên cao nhìn xuống kinh thành.

"Ta sớm trở về, nhất định sẽ cho bọn nhỏ một kinh hỉ. Cũng không lũ khỉ nhỏ này có nhớ ta không."

Du hiệp kỵ mã vào kinh thành, chậm rãi hành tẩu trên đường phố.

"Một chút cũng không thay đổi, vẫn hệt như cũ." Du hiệp nói.

Triệu Thừa là tài tử nổi danh kinh thành, còn là tâm phúc của Kỳ Lân vương, vì vậy điều kiện chọn lão bà của Triệu Thừa khá cao. Kết quả, cao không thành, thấp chẳng được, bởi vậy kéo dài đến giờ. Tuổi tác càng lớn, thấy nhà người ta tình cảm nồng nàn, còn mình thì cô đơn, hắn càng muốn có một gia đình.

Triệu Thừa đi mua chao, tài tử ăn chao. Sao không được, tài tử cũng là người, cũng thích ăn chao.

"Lão bản, ta muốn mua chao." Triệu Thừa nghe được thanh âm mỹ diệu như thúy châu rơi khay ngọc, một thiếu nữ không chút phấn son nữ đang tươi cười, đoạt đậu hũ hắn mua trước.

Trời ạ...... Thiên sứ! Triệu Thừa thấy mình quá hạnh phúc, toàn bộ ánh sáng nơi thiên đường như chiếu vào người hắn. Thương thiên a, đại địa a, Như Lai phật tổ hiển linh. Triệu Thừa cảm nhận được hương vị của mùa xuân, chao gì chứ, đã sớm bị hắn ném ra sau, hiện giờ trong mắt hắn chỉ có tiểu cô nương này.

Quản gia kí sự lụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ