Chap 39 : Kế hoạch #2

2.9K 190 34
                                    

-Trời ơi, cái này là sao?-Băng Dao nhìn nhìn Chí Hoành kiểu "Em biết thì mau nói đi"

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

-Trời ơi, cái này là sao?-Băng Dao nhìn nhìn Chí Hoành kiểu "Em biết thì mau nói đi"

-Em biết cái gì đâu, sao nhìn em như vậy?-Chí Hoành lập tức xua tay, lắc lắc đầu. Gì chứ, cậu biết cũng không nói, động vô Vương Nguyên lúc này chỉ có đường chết.

-Mau nói, chắc chắc là em biết.

-Mấy người rảnh quá ha, lo mà ăn đi, bé con cũng bỏ đi luôn rồi.-Lộc Hàm cắt đứt sự tò mò của Băng Dao.

-Hết muốn ăn rồi má. Mà cậu để tiểu mĩ thụ chạy đi như vậy hả?

-Đang giận như vậy, cũng đâu có làm gì được.-Lộc Hàm thản nhiên trả lời.

-Hai cái đứa này, ngày não cũng giận nhau được.-JungKook chẹp chẹp miệng.

-Bộ mấy ông bà thích bàn tán chuyện gia đình người ta lắm à?-Thịnh Duệ chen vào.

Cả lũ lắc đầu.

-Vậy mau ăn đi, vô lớp bây giờ.

Trong lớp.

-Vương Nguyên, sao lại mặc đồ thể dục thế này?-Chí Hoành ngạc nhiên khi thấy Vương Nguyên mặc đồ thể dục cùng Thiên Tỉ đi vào lớp.

-Thích.-Ngắn gọn, xúc tích.

-Lại còn mặc đồ của Thiên Tỉ....rốt cuộc hai người đã làm gì hả?-Chí Hoành nhìn nhìn, rưng rưng.

Bộp.

Vương Nguyên đập cả quyển sách vào đầu Chí Hoành.

-Mi nghĩ cái khỉ gì vậy hả? Bậy bạ không hà. Ta là quần áo bị ướt nên mới lấy của Thiên Tỉ để mặc tạm.-Vương Nguyên nói.

-Vợ yêu, em là đang nghĩ gì vậy?-Thiên Tỉ lại gần ôm lấy eo Chí Hoành, nhẹ nhàng nói. ( Bi : từ bao giờ anh đã không ngại công khai như vậy?)

-Thật...thật...không....

-Ừ.

-Xin...xin lỗi....-Chí Hoành lí nhí.

-Đồ Nhị Hoành.-Vương Nguyên buông một câu, quay đi.

-Vương Nguyên, cậu làm sao vậy?-Thịnh Duệ hỏi.

-Là bị ngã xuống hồ à T_T.-Vương Nguyên đau khổ kể lại, hình như đã hết giận rồi.

Thật ra là như thế này. Hịa hèm, ngay sau khi rời khỏi căng teen, Vương Nguyên một mạch đi đến sân thể dục luôn, mà cậu cũng không hiểu vì sao mình lại đi đến đó. Vương Nguyên với lấy quả bóng, liên tục ném vào rổ. Cậu hận không thể ném Vương Tuấn Khải như thế, ước gì hắn là quả bóng thì hay biết mấy. Sau một hồi trút giận lên quả bóng, Vương Nguyên trở về lớp. Không hiểu vì sao trên đường về, đi qua hồ bơi. Ma xui quỷ khiến kiểu gì khiến cậu vấp phải hòn đá và BÙM, Vương Nguyên lao thẳng xuống hồ. Sau khi chật vật leo lên bờ, cũng may là cái điện thoại của cậu rơi xuống nước không sao. Ấn số gọi cho Thiên Tỉ đến. Thiên Tỉ đưa cậu đến phòng thay đồ, và vế sau như bên trên.

[Longfic][Khải Nguyên- Tỉ Hoành]Em!Nhất định phải gả cho tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ