-Dừng lại!
Sáu người trong cuộc thanh trừng vội vã nhìn ra. Một giọng nói là của Lee Joon, người còn lại là...thầy Jin Young, chủ nhiệm đội Taekwondo...
-----------o0o-------------
Lee Joon tặc lưỡi dán miếng urgo vào mép cho Jungkook, nhóc con này đúng là ăn gan hùm mà, Lee Joon cốt nói như vậy chỉ để nó không bám theo cậu nữa mà thôi, ai dè...
Jungkook nhăn nhó, cái mỏ nhỏ chu ra xuýt xoa.
Lần đầu tiên trong đời cảm nhận được có người xa lạ vì mình mà toàn tâm toàn ý làm mọi việc, một chút dư vị ngọt ngào lan ra từ trái tim...
-Hyung à? Cho em đi theo đi mà, được không?- Jungkook ánh mắt đầy hi vọng nhìn Lee Joon, khuôn mặt tội nghiệp trưng ra khiến Lee Joon không kìm được mà thở dài gật gật đầu.
Đâu còn cách nào khác, sau khi chứng kiến màn xông xáo ngoạn mục của Jungkook, thầy Jin Young đồng ý ngay tắp lự cho nhóc này gia nhập đội Taekwondo, không muốn gặp mặt cũng không được. Lee Joon cũng cảm thấy mến mến nhóc này, chỉ vì một câu nói của cậu mà dám uýnh nhau, lại còn làm chảy máu mũi đội trưởng Tae Hun đáng ghét chuyên bắt chẹt Lee Joon. Nhìn mũi của Tae Hun lúc ấy, Lee Joon cũng hả hê trong lòng phần nào.
-Tuyệt quá, cám ơn hyung!- Jungkook mãn nguyện kêu lên vui vẻ ôm chầm lấy Lee Joon. Cuối cùng cũng được ở gần thần tượng, mơ ước mấy năm trời cũng trở
thành hiện thực rồi!
Mùi hương trên mái tóc mềm thoang thoảng làm Lee Joon cứng ngắc, cậu có thể nghe rõ tiếng tim mình đang loạn nhịp.
Gì đây! Choi Lee Joon, tỉnh lại, nhóc này là con trai đó!
Kê cằm lên vai Lee Joon, đứa con gái nhếch mép cười! nụ cười tà mị khiến người ta giật mình!
------------o0o------------
Ji Yeon mặc áo hoodie, mũ trùm kín đầu lấm lét xách túi hành lý nhẹ bẫng ra hành lang.
Tối!...
Mọi thứ đều chìm trong bóng tối, thứ duy nhất mà Ji Yeon có thể nghe thấy là tiếng thở gấp gáp vì hồi hộp của chính mình. Hậu quả của hành động bỏ trốn này Ji Yeon biết rất rõ, nếu bị bắt được có lẽ Ji Yeon sẽ phải chịu hình phạt không tưởng tượng ra được. Nhưng dù chỉ có một cơ hội có thể thoát khỏi cảnh này, cùng với số tiền đang có, Ji Yeon sẽ cùng umma tới một nơi không ai biết họ là ai sống hạnh phúc tới hết đời. Ước mơ nhỏ bé này có thể thành hiện thực hay không chính là nhờ đêm nay...
Ji Yeon bất giác đưa tay sờ vào túi, khi cảm nhận được sự tồn tại của tấm chi phiếu thơm nức Ji Yeon mới cảm thấy an tâm phần nào...
Tiền...đến cuối cùng người ta vẫn cần tiền mà sống. Đây chính là ăn cắp, nhưng khi nghĩ tới ngày tháng được tự do cùng với umma thì dù giá nào cũng phải bỏ trốn, sai
lầm của Ji Yeon chính là đồng ý với chủ tịch Choi lấy hắn...
Đến khúc cua, Ji Yeon đứng tim...một bóng đen không tiếng động bất ngờ xuất hiện.
Bàn tay của bóng đen bịt kín miệng trước khi Ji Yeon kịp thét lên vì sợ hãi, từ phía người đó vang lên tiếng "suỵt, suỵt" đầy thiện ý.
