Câu 1: Những thành tựu trong lĩnh vữc KHTN của VM Ai Cập
Ngay từ rất sớm ở Ai cập đã xuất hiện những mầm mống của khoa học. Trong các bảng cổ văn, người ta thấy đã có từ “tri thức” và “người hiểu biết” để phân biệt với những người còn lại.
Do nhu cầu nhận biết sự lên xuống của mực nước song Nin mà người Ai Cập cổ đại đã sớm hình thành những tri thức về KHTN.
Một trong những lĩnh vực mà người Ai Cập hiểu biết nhiều là Thiên văn học.Các nhà thiên văn Ai Cập đã nhận biết các chòm sao, đặc biệt là sao Bắc đẩu và 5 hành tinh trong hệ mặt trời là sao Thuỷ, sao Kim, sao Hoả, sao Mộc và sao Thổ. Họ đã vẽ hình thiên thể và 12 cung hoàng đạo trên vòm các đền đài cổ của Ai Cập.Cũng từ sớm, người Ai Cập đã biết sử dụng đồng hồ đo bóng mặt trời (nhật khê).
Nhờ quan sát thiên văn, nhất là quan sát sao Lang (Sirius), để bịết được mức nước lên, xuống của sông Nil. Người ai Cập cũng biết (Lịch pháp) làm lịch từ rất sớm, lịch của người Ai Cập là âm lịch, vối một năm có 365 ngày và được chia làm 12 tháng, mỗi tháng có 30 ngà, mỗi tháng có 30 ngày, 5 ngày còn thừa để vào cuối năm để ăn Tết. Một năm được chia làm 3 mùa, mỗi mùa có 4 tháng: mùa Nước dâng, mùa Ngũ cốc và mùa Thu hoạch.
Về toán học: Người Ai Cập đã sáng tạo ra hệ đếm thập phân. Nhưng vẫn chưa sáng tạo ra số “O”
Cho nên khi đếm đến 10, họ đã lấy một đọan dây thừng để ghi nhớ, đến 1000 thì vẽ cái cây…. Nhờ có hệ số đếm, người Ai Cập đã biết làm các phép tính cộng và trừ, còn nhân hoặc chia thì dùng phép tính cộng hoặc trừ nhiều lần.
Người Ai Cập đặc biệt giỏi về hình học, ngay từ thời cổ đại người Ai Cập đã biết tính diện tích của hình tam giác, hình tròn, tính được thể tích hình tháp đáy vuông, hình cầu và số pi bằng 3,16. Theo Hêrôđốt thì sở dĩ người Ai Cập giỏi về hình học là do nhu cầu phải đo đạc lại ruộng đất hàng năm vì phù sa của sông Nil phủ hết bờ ruộng.
Đến thời Trung quốc vương, mầm mống của đại số học đã xuất hiện. Ẩn số x được gọi là “aha” nghĩa là “một đống”. Người Ai Cập đã biết được cấp số cộng và có lẽ cũng đã biết được cấp số nhân.
Ngoài ra người ai Cập cổ đại cũng đã có kiến thức về y học khá sớm và khá giỏi. Do ở Ai Cập có tục ướp xác, những người thợ ướp xác phải tiến hành mổ xác trước khi đem ướp cũng chính vì vậy mà họ đã biết về cấu tạo cơ thể con người. Họ phân biệt rất rõ các chuyên khoa trong y học: nội khoa, ngoại khao, răng, hàm, mặt… trong các bộ phận cơ thể người, họ cho rằng tim là quan trọng nhất. Khi mổ để ướp xác họ luôn luôn giữ lại trái tim của người được ướp xác, tay nghề và sự tài giỏi của thầy thuốc được đánh giá bằng sự hiểu biết về trái tim.
Nói tóm lại những tri thức khoa học của người Ai Cập cổ đại là những cống hiến rất lớn lao trong kho tàng văn hóa chung của nhân loại.
Câu 2: Đạo Phật ở Ấn Độ cổ đại
1/Nguyên nhân ra đời: (Những tiền đề dẫn đến sự ra đời của đạo Phật)
