Chap 41

324 34 1
                                    

Ánh trăng mờ nhạt trên bầu trời phát ra ánh sáng yếu ớt xuống khắp cả Seoul trong đêm khuya thanh vắng . Từng đợt cơn gió se lạnh bay phấp phơ , lung mung trong bầu không khí sắp sang mùa Đông . Thời gian tại đây đã chạm đến đỉnh điểm bắt đầu cuộc chơi xa hoa tại thành phố Seoul , 22h. Từng chùm ngọn đèn lấp lánh thay ánh Trăng làm sáng cả mặt đường để mọi người có thể bắt đầu tham gia vào cuộc chơi .

Nhưng tại nơi khác , trên toà nhà cao ốc nổi tiếng , có một ánh sáng mập mờ phát ra từ phòng Giám đốc . Hoseok đặt chiếc áo khoác lông thú lên ghế ngồi , trên tay còn cầm ly rượu vang lắc nhẹ nhàng rồi uống một ngụm nhỏ . Anh thở dài bước ra ngoài ban công trong thời tiết lành lạnh này với chiếc áo sơ mi mỏng , hai ống tay áo được xoắn lên cùng với trạng thái vô cùng mệt mỏi .

Trong đầu vu vơ chợt nghĩ đến một người , rồi móc điện thoại từ trong túi quần ra , lướt nhè nhẹ lên màn hình rồi lại tắt máy . Jin lúc nãy có gọi đến kêu anh đến nhà Jungkook ăn nhưng Hoseok từ chối vì bận công việc . Vừa hội nghị về lại không muốn về nhà với tâm trạng cô đơn . Căn biệt thự to lớn sang trọng của anh chỉ chìm trong một nỗi cô đơn tuyệt vọng . Tại phòng Giám đốc , ít ra từng có hình dáng Jimin đang làm việc nghiêm túc với gương mặt khả ái xinh đẹp ấy và gương mặt ấy thực sự rất giống ... rất giống người ấy ...

Chợt mỉm cười nhẹ , đưa ly rượu lên môi mấp máy , bỗng dưng điện thoại reo lên . Hoseok cầm lên xem , đôi mắt anh tú trợn to lên như rất kinh hoàng , tay run run lướt nhẹ , áp lên tai :

- Yoongi ... ?

- Chào giám đốc Jung , thực sự rất xin lỗi khi gọi anh vào giờ này nhưng tôi xin anh cho tôi vài giờ để nói chuyện được không ? - Giọng Yoongi giờ rất khác , không còn ngọt ngào như lúc trước mà thay vào đó là sự cứng ngắc chắc nịnh , rất giống như đang ra lệnh .

Hoseok bình tĩnh lại , nhìn vào màn hình một lần nữa , anh thực sự không tin được Yoongi còn số điện thoại của anh , còn nhớ đến anh . Trong lòng thấp thỏm một hạnh phúc nhỏ :

- Được , chúng ta gặp nhau ở đâu ?

- Quán bar N.O , anh biết chứ ?

Những kí ức cũ chợt ùa về , làm sao Hoseok lại quên được . Đó là nơi lần đầu anh gặp Yoongi , một mảnh kí ức đáng nhớ . Tay Hoseok có chút run rẩy , có phải cậu muốn quay lại với anh ? Cái hi vọng ấy luôn chắp chứa trong lòng anh , mong muốn cậu sẽ trở về bên anh ... Vậy đây có phải là cơ hội , là niềm hi vọng duy nhất bây giờ ? Hoseok trong kiềm được sự sung sướng của bản thân , giọng lạc tông đi hẳn , vội vội vàng vàng :

- Biết ! Biết chứ ! Chúng ta đi liền phải không ? Anh sẽ đến ngay ! Khi nào em đến gọi điện cho anh !

- Không cần đâu ! Tôi đang ở đấy , khi nào anh đến tự động sẽ có người dẫn vào chỗ . Vậy đi - Cúp .

Cuộc gọi kì lạ nhưng rất hấp dẫn , đối với Hoseok . Anh mặc kệ mọi thứ bề bộn trên bàn , cấp tốc xuống gara lấy xe phóng nhanh đến đó vì có người đang đợi anh .

[VKookHopeMin]/Hopega] WrongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ