Đẩy cửa phòng bếp, mùi thức ăn thơm lừng lập tức bay vào mũi, Lâm Phong thấy tiểu đồ nhi đang bận rộn thì lên tiếng thúc giục:
- "Hoa Hoa, nhanh nhanh dọn cơm rồi ngồi xuống ăn với vi sư nào!"
- "Bẩm sư phụ, đồ nhi là đang dọn cơm xuống ạ"
- ??? "Sao lại dọn xuống, vi sư còn chưa ăn mà. Mà thôi không sao, nhanh nhanh dọn lại đi, bụng ta sắp dính với lưng rồi đây này..."
- "A, chẳng phải người đã nói ăn cơm không đúng bữa sẽ có hại cho sức khỏe sao. Sư phụ cố chờ đến bữa cơm chiều, nhé!". Hoa Hoa tay không hề dừng lại, phủi phủi quét quét, bỏ qua những lời ai oán của vị sư phụ nào đó.
Lâm Phong nghi hoặc liếc nhìn tiểu đồ nhi. Hoa Hoa đã nhận hắn làm sư phụ được ba năm, ngày ngày giúp hắn dọn dẹp nhà cửa, chuyện cơm nước giặt giũ cũng được nàng quán xuyến chu đáo. Không hiểu sao hôm nay nàng lại có biểu hiện lạ như thế, đến giờ cơm mà không gọi hắn, khi hắn đến tận cửa nhà bếp thì lại không cho ăn, thật là quái lạ, phi thường quái lạ.
- "A ha ha. Hoa Hoa lại đây sư phụ bảo này. Có phải con có điều gì muốn nói với ta không." Hừ, nhất định là nàng có điều gì khúc mắc với mình, phải nhanh chóng đem khúc mắt dẹp bỏ, thì mình mới có cơm ngon canh ngọt mà ăn chứ.
Hoa Hoa rốt cuộc cũng dừng tay, xoay người đi tới trước mặt Lâm Phong, đôi mắt long lanh nay có thêm vài phần quyết tâm, thế nhưng rốt cuộc vẫn lời vẫn không thốt ra nổi.
Nhìn vẻ mặt muốn nói lại thôi của nàng, Lâm Phong cảm thấy hết sức thúc vị. Khẽ kéo tay nàng, đặt nàng trên đùi mình, hài lòng nhìn khuôn mặt đỏ như cà chua của nàng, bạc môi khẽ phun:
- "Hoa Hoaaa! Nói cho vi sư nghe, sao không để cho ta ăn a!"
Trời ạ!!! Bình thường sư phụ cũng thường có cử chỉ hơi hơi thân mật với nàng, nàng cũng không có bài xích, mà hình như lời nói của sư phụ có gì đó hơi ám muội thì phải??? Không không không, sư phụ đối với đồ nhi làm sao có chuyện đó được, phải nói với người chuyện chính sự mới được...
- "Ha ha sư phụ. Ba năm trước, con đến đây bái phỏng Thần Y công tử là người làm sư phụ. Vậy mà trong ba năm này, con không lau nhà thì giặt đồ, không nấu cơm thì phơi thuốc cho người, người lại chẳng dạy chút y thuật nào cho đồ nhi cả. Vì thế... vì thế... Nếu người không dạy y thuật cho đồ nhi, đồ nhi sẽ không cho người ăn. Đồ nhi muốn thăng chức, không làm người hầu cho người nữa đâu!!!"
Hừ. Thì ra vì chuyện này mà tiểu đồ nhi của ta hôm nay xù lông giận dỗi. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng không biết vì nói nhanh quá hay lí do khác, muốn thăng chức à, thăng chức? Lâm Phong bỗng dưng nảy ra một ý tưởng hay ho...
- "Uhm hừm... Thôi được rồi, Hoa Hoa mau mau dọn cơm cho sư phụ ăn, rồi sư phụ dạy y thuật cho con, nhé. Cho con thăng chức nhé!!!"
Nghe được như thế, Hoa Hoa vui mừng chạy vào chuẩn bị cơm nước phục vụ cho vị sư phụ yêu quý, lại không để ý thấy ánh mắt sáng quắc như lang sói của ai kia...
Sau khi ăn xong, Lâm Phong bắt đầu truyền dạy y thuật cho Hoa Hoa như lời đã nói...
- "Y thuật là một lĩnh vực nói khó không khó, nói dễ không dễ. Nhưng con yên tâm, có vi sư hướng dẫn, con sẽ nhanh chóng thành công thôi. Nào, chúng ta bắt đầu với các huyệt vị. Con đưa tay cho ta"
YOU ARE READING
[Truyện ngắn] Sư phụ! Đồ nhi muốn thăng chức
Short StoryThể loại: sư đồ luyến, cổ trang, truyện ngắn, sủng, HE Một ngày đẹp trời, tiểu đồ đệ đột nhiên không cho sư phụ ăn,vùng dậy đòi "đệ tử quyền" Kết quả là... Nàng theo như ước nguyện, được thăng chức, từ đồ đệ lên nương tử của sư phụ Còn vị phúc hắc s...