Cô ấy lại tới nữa.
Đó là những gì mà Tiffany luôn nghĩ khi cô phát hiện ra người đó.
Một cô gái có mái tóc vàng và làn da trắng sữa, thường quấn một chiếc khăn đỏ quanh cổ.
Đó là từ một mùa đông rất lạnh và Tiffany cũng không thể tránh khỏi được, nhưng cô tự hỏi tại sao trong thời tiết như vậy lại có một cô gái đi bộ dưới tuyết chỉ để đến một nơi mà theo cô, nó đã chẳng còn thú vị sau khi Internet được khám phá ra, đó là một thư viện, nơi cô đang làm việc.
Nơi này đã cũ nhưng được tân trang lại khá đẹp mắt. Nhìn từ bên ngoài,nó trông giống như một tòa nhà cũ kỹ của Châu Âu. Nhưng khi vào bên trong, họ sẽ ngạc nhiên bởi nội thật hiện đại nhưng lại vô cùng ấm cúng. Đó là một trong những thư viện nổi tiếng trong thị trấn.
Vì là do thời tiết lạnh nên chỉ có vài người ghé đến, điều đó làm Tiffany chẳng có gì nhiều để làm nhưng làm cô chú ý đến là một vị khách trung thành, là cô gái tóc vàng.
Một điều mà làm cho Tiffany thực sự tò mò là hành động của cô gái kia điều mà cô nghĩ là không được bình thường.
Cô đã quan sát cô ấy, và cô đã phát hiện ra là cô gái này luôn lấy một ngẫu nhiên một cuốn sách từ phía dưới của kệ sách, dường như cô ấy không được cao cho lắm.
Sau đó, cậu sẽ ngồi trên cái ghế gần cửa sổ, cách bàn làm việc của Tiffany vài mét. Rồi tiếp đó cậu sẽ đặt cuốn sách xuống bàn và mở một trang ngẫu nhiên.
Nhưng thay vì đọc nó, cậu luôn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nhiều khi, Tiffany thấy cô gái này rất thu hút, trước đó cô chưa từng cố gắng nói chuyện với cô ấy bởi vì dường như cô ấy luôn suy nghĩ về một điều gì đó rất sâu sắc. Vì vậy, cô cũng chỉ nhìn lén cô ấy. Nhưng cũng không phải là hiếm khi mà ai đó nhìn lên và mắt của họ vô tình gặp nhau.
Cô không thể tránh khỏi, nhưng cô thừa nhận rằng cô gái này rất hấp dẫn, khuôn mặt baby của cô ấy rất đáng yêu.
Tiffany thấy mình càng ngày càng yêu mến vị khách lạ này, đặc biệt là nụ cười của cô ấy. Cậu luôn rạng rỡ với nụ cười ấm áp của mình, nó làm cho cô cảm thấy kỳ lạ, như họ đã biết nhau từ rất lâu rồi.
Ngày hôm đó, Tiffany cảm thấy có một cái gì đó thiếu vắng. Cô đã không nhìn thấy cô gái đó, khi đã đến 4PM thông thường là thời gian thư viên đóng cửa. Nhưng ngày hôm sau, khi cô được gặp lại 'vị khách lạ' đó, cô cổ vũ bản thân mình để hỏi thăm cậu.
Cửa gỗ cót két và tiếng bước chân của cậu có thể nghe thấy rất rõ như thể cậu đang đi vào một thư viên yên tĩnh. Sau đó cậu đứng trước các kệ sách. Mắt Tiffany dán vào cậu khi cậu ngồi xuống chỗ thông thường bên cạnh cửa sổ. Sau đó nhìn lên sau khi chỉnh lại chỗ ngồi của mình, chỉ để nhìn thấy cô nàng quản lý thư viện với mái tóc đen đang nhìn chằm chằm vào mình. Vì vậy, cậu đã tặng cho cô một nụ cười. Tiffany cười đáp lại.
"Hôm qua cậu ốm sao?"
Cậu nhướn mày khi thấy cô nghiêng đầu dễ thương. "Làm sao mà cậu biết vậy?"