Xử - Kết

2.5K 178 14
                                    

"Tối nay rảnh không?"

"Làm gì?"

"Chị giới thiệu thằng bạn cho em"

"Thôi chị ơi T.T"

"Sao lại thôi? Tuổi cô tập tành yêu đi là vừa rồi, 19 rưỡi rồi đấy!"

"Nhưng mà em ngại"

"Đừng có nhưng mà, tối nay 8h ở T-rex, không đến đừng gọi chị là chị nữa. Bảo đảm lần này có người miệng lưỡi còn thâm hơn cả cô, không bao giờ thua cô được"

Nó ném điện thoại lên giường, vẻ mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Cuộc đời nó chắc phải "có phúc" lắm mới có bà chị họ thích lo chuyện bao đồng thế này. 10 lần được bà í giới thiệu bạn bè gì đó thì 11 lần nó xoắn xít khiến người ta lắc đầu chạy mất, và bà chị lại là người "thu dọn tàn cuộc" cho nó. Thôi thì (lại) đi cho bà í vừa lòng.

--

7:45 pm - cafe T-rex

Nó đến sớm 15 phút, chọn bàn cạnh lan can tầng 2 đã quá quen thuộc và gọi một ly Eskimo float. Đảo mắt qua giá sách ở cạnh cầu thang, nó bị thu hút bởi quyển I, Coriander bìa bản tiếng Anh đang nằm im lặng. Quyển sách như có nam châm, còn nó là một khối sắt cỡ lớn đang bị hút lấy.

Săm soi cái bìa sách một lúc lâu, nó mới cầm quyển sách về bàn của mình, và rồi nó giật mình khi có một thằng con trai đang ngồi ở bàn của nó.

- Này!

- Mình quen biết gì nhau à?

- Không quen, nhưng anh đang ngồi bàn của tôi.

- Sao cô biết đây là bàn của cô?

- Ly Eskimo float này là của tôi còn gì?

- Cái tôi đang uống là Grasshoper, có ca cao trắng trong đấy, không tin thì nếm thử đi. Cứ thấy cái gì xanh màu bạc hà thì đều là Eskimo float hết à? Ly Eskimo float của cô ở bàn bên kia kìa!

Nó nhìn sang cái bàn gần đó - hướng mà anh chàng kia hất hàm, mặt dại ra vì quê. Đúng là có một ly xanh màu bạc hà nữa ở bàn bên kia.

Đúng lúc đang lúng túng thì chị nó từ dưới lầu vọt tới rồi rú lên như phải bã:

- Ơ hai đứa quen nhau trước rồi à? Cũng duyên ghê gớm nhể? Thôi đi trước nhé, đằng nào cũng quen biết hết cả rồi cần gì chị nữa!

- Ế...

- Ở lại vui nhé! Cứ từ từ làm quen đi!

Dứt lời, chị nó vọt mất như thể dưới chân có gắn tên lửa, để lại 2 người đang ngơ ngác chẳng hiểu đầu đuôi, đặc biệt là bộ dáng của nó - mồm há hốc và mắt trợn to vì chẳng hiểu mô tê gì. Mãi vài phút sau, tên con trai kia mới mở lời trước

- Ô kỳ làm sao cái bộ rănggggg, cái thò cái thụt đứng lăng nhăngggg, trong mồm rộng thế sao không đứnggggg, đứng cả ra ngoài hóng gió trănggggg...

- Này, anh có thể thôi cái kiểu chọc ngoáy xiên xỏ người không quen như thế không?

- Tôi đâu có chọc ngoáy, tôi đọc thơ mà! Cô nghĩ ai cũng mở miệng là xiên xỏ như cô à?

[ALL-Xử]Nhật Ký Của Xử Nữ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ