Chap 46.
Hôm nay tôi phát hiện ra một sự thật đau lòng: tôi không nghiện sex, nhưng nghiện nụ hôn của Dương Việt Linh, tiểu Linh nhà tôi. T^T Sao lại nghiện cái thứ mất mặt đó chứ? Nghiện sex còn có thể giải tỏa cơn nghiện được, cầm cái lap, cắm D-com và coi, còn nghiện nụ hôn của tiểu Linh thì chỉ có nước cai nghiện, không thể nào mỗi lúc lên cơn lại chạy đến nhà anh ấy nói "hôn anh đi!" được, sẽ vô cùng bị coi thường. -____- Phải làm sao? Thế mới nói là sự thật đau lòng.
Tất cả là vì cái tội coi sex, nếu tôi nghe tiểu Linh sớm bỏ đi có phải giờ đỡ rước họa vào thân không? Mà dạo này thực sự là tôi có coi cái đó nữa đâu, từ lúc gặp tiểu Linh lo tán tỉnh anh ấy tôi còn đâu thời gian rảnh rỗi mà coi chứ? Phải nói lỗi hoàn toàn ở tiểu Linh, sao lại chủ động hôn tôi làm gì? Con gái mà chẳng biết giữ lẽ gì hết! T^T Mà quên, gay không phải con gái, nhưng gay thì cũng phải biết giữ lễ nghi phép tắc chứ, sao lại hôn người ta theo cái kiểu mơn trơn đầy kích thích đó chứ? Tất cả là tại anh!!!!!!!!!!!!!
Giờ chỉ cần nhìn thấy tiểu Linh thôi là tôi cũng đủ mất bình tĩnh rồi.
Tôi đứng và vẫy tay tạm biệt tiểu Linh với dáng vẻ thất thần. Rồi cũng cái tình trạng lơ đãng đó, tôi quay gót ra về.
-Anh Dương!
Tôi giật thót bừng tỉnh, một giây nghĩ về một người. Tôi nhanh chóng quên mất lí do khiến mình đờ đạc khi nãy, nhưng cũng vội vàng xua đuổi ngay hình ảnh đột nhiên xuất hiện trong đầu mình. [******] >"<
Nghe thấy tiếng bước chân chạy nhanh về phía mình, tôi vội quay lại. Hình ảnh tiểu Linh rất nhanh choán lấy tâm trí tôi. Anh ấy lợi hại quá!
Đáp nhẹ lên trán tôi một nụ hôn. Tê liệt tứ chi!
-Làm... làm cái gì vậy?
Tôi lắp ba lắp bắp, vẫn may chỉ tứ chi tê liệt, cái miệng vẫn còn mấp máy và cái não vẫn còn biết suy nghĩ.
-Mỗi ngày em sẽ đều làm thế này để anh quên đi cơn nghiện. ^_^
Tôi như chết lặng. Một sự quan tâm chưa từng thấy. Một nụ cười đẹp chưa từng có. Cũng tốt, cũng thông minh, thay vì nghiện hôn môi thì nghiện hôn trán vẫn tốt hơn chứ, anh ấy sẽ đỡ mệt và khó thở hơn, sinh lí cũng sẽ được bảo toàn. Quá thông minh! Quá tuyệt vời! Đồ đểu! >_<
Như đọc được suy nghĩ của tôi, tiểu Linh gõ nhẹ vào đầu tôi và hơi nhăn mặt.
-Không phải cho em!
Cái cách anh ấy xưng là "em" ngọt ngào gấp trăm gấp nghìn lần cái con người đó. Vì anh ấy là gay? Điên sao? Vì anh ấy yêu tôi nhiều và tôi cũng yêu anh ấy nhiều nữa, tình yêu có thể dung thứ và hiểu được cho nhau tất cả, không non trẻ và ích kỉ như của ai đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Anh ấy là gay! Và tôi sẽ là les!
General FictionSuy nghĩ của nữ chính đôi lúc sẽ làm bạn thấy khó hiểu và không ưa nhưng cách cô ấy hi sinh cả giới tính để có được tình yêu của mình liệu mấy ai hiểu và cảm thông cho được? Bởi người cô yêu không phải một người con trai với trái tim bình thường, n...