Author: Quyền Mẫn
Couple: YoonMin ( Min YoonGi × Park Jimin )
Rating: K
Disclaimer: Nhân vật của câu chuyện không thuộc về tôi.
Note: Ai đã đọc xin hãy để lại lời bình luận.
Summary:Một góc khuất nhỏ sâu trong lòng vùng đất Busan xinh đẹp, có một cậu bé luôn ước ao, khát khao được một lần đến Daegu. Tại sao lại muốn thế? Dù có hỏi cậu bé đó bao nhiêu lần đi chăng nữa cậu bé đó cũng chỉ lẳng lặng cười mà không nói.
Daegu là một nơi như thế nào? Có phải chăng là nơi có nhiều địa điểm vui chơi, hay là nơi có hàng trăm câu chuyện lịch sử kể về nơi này. Daegu có rộng lớn không? Có xinh đẹp như Busan này không?
Daegu ơi, Busan xinh đẹp lắm. Có ánh nắng nhè nhẹ vào buổi sáng sớm, có những trận gió mát vào buổi chiều. Daegu cũng như thế mà đúng không? Daegu cậu đợi tôi nhé! Busan này sẽ đến nhanh thôi...
*
Tiết trời Busan hôm nay thật đẹp!
Ngày còn bé, mẹ hay kể tôi nghe những câu chuyện cổ tích, chuyện tình yêu của mẹ và bố. Mẹ là người Busan, bố là người Daegu. Mẹ gặp bố trong một buổi chiều đông ở Daegu, tiết trời Daegu hôm đó se se lạnh. Không có nắng, tuyết cũng chẳng rơi chỉ có gió mang hơi lạnh của mùa đông thổi qua người mẹ. Mẹ kể rằng mẹ thấy bố ngồi bên cạnh chiếc hồ lớn, cầm chiếc cần câu. Mẹ đã nghĩ rằng câu câu cá mùa đông ắt hẳn rất thú vị nhỉ? Mẹ đến gần bố hơn, nhẹ nhàng ngồi trên chiếc ghế đá bên cạnh bố, hai chân duỗi thẳng nghiêng đầu nhìn bố. Mẹ đã cười rất tươi khi kể về lúc đấy, mẹ nói mẹ đã thích bố từ cái ngày đầu tiên. Bố chẳng phải người đàn ông to cao lực lưỡng như mẫu người mà mẹ hay mơ tưởng, bố chỉ mà một người đàn ông có dáng người nhỏ nhắn, gương mặt thư sinh với đôi kính đen. Bố khi đó ra sao? Bố có thích mẹ khi lần đầu thấy mẹ không? Tôi đã hỏi mẹ rằng chẳng phải mẹ yêu Busan sao, nếu lấy bố chẳng phải mẹ sẽ rời Busan à, thế tại sao chúng ta vẫn ở đây, vẫn ở Busan xinh đẹp này. Còn bố chẳng phải cũng từng nói bố yêu Daegu sao, thế tại sao lại theo mẹ về đây. Mẹ mỉm cười nhìn tôi, đứa con trai nhỏ bé với hàng tá câu hỏi trong đầu. Mẹ không trả lời câu tôi hỏi mẹ, mẹ chỉ trả lời câu hỏi về bố. Bố con yêu Daegu, nhưng Busan có người bố yêu...
Mãi cho đến khi tôi lớn lên, câu nói đó của mẹ tôi mới hiểu ra. Bố yêu Daegu mảnh đất nuôi lớn bố, và bố yêu mẹ nên theo mẹ về Busan xinh đẹp này. Tôi luôn hỏi bố về Daegu. Nó ra sao? Nó thế nào? Nó đẹp như Busan này không? Daegu đẹp lắm con, cảnh vật và tình người Daegu đều rất đẹp.
- Con muốn đi Daegu?
- Tại sao?
- Con muốn nhìn nơi bố sinh ra, lớn lên và con muốn đến xem nơi mẹ gặp bố lần đầu tiên như thế nào?
*
Daegu hôm nay mưa tầm tã!
Trận mưa lớn kéo dài hàng tiếng đồng hồ. Tôi vừa đặt chân đến Daegu, nơi của bố. Tôi ngước nhìn từng hạt mưa thay phiên đổ xuống mặt đất, hôm nay tôi đi chơi không được rồi. Tôi muốn đến Daegu, đến mảnh đất xây dựng nên tình yêu của đời mẹ. Mẹ nói Daegu đẹp, mẹ yêu Busan và mẹ cũng thích Daegu. Điều đó nuôi lớn ý tưởng muốn đến nơi này trong tôi. Nhưng hôm nay Daegu không chào đón tôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
YoonMin | Daegu Chào Busan
FanfictionMột góc khuất nhỏ sâu trong lòng vùng đất Busan xinh đẹp, có một cậu bé luôn ước ao, khát khao được một lần đến Daegu. Tại sao lại muốn thế? Dù có hỏi cậu bé đó bao nhiêu lần đi chăng nữa cậu bé đó cũng chỉ lẳng lặng cười mà không nói. Daegu là một...