Thế giới phía sau tấm gương

793 64 8
                                    

Title: Thế giới phía sau tấm gương

Author: A||v||a¥a

Rating: K 

Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về bác Hiro :)), nhưng trong fic này số phận của họ do tôi nắm giữ 

Category: Romance 

Length: Oneshot 

Status: Full 

Summary: Từ năm vào học cấp 2, tôi có một bí mật mà không thể nói với ai được.

Bí mật đó là: tôi có một cô bạn rất đặc biệt.

~~~~~~~~~~

-Cậu đến từ đâu vậy?

-Thế giới phía sau tấm gương!

-Vậy cậu không thể ra đây chơi với tớ được rồi?

-Ừ! Không thể!

-Vậy chắc cô đơn lắm!

-Không đâu! Vì bây giờ tớ đã có cậu rồi.

Nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi cô bé làm tôi sững người. Cô bình tĩnh đến lạ lùng.

-Chúng mình là bạn nhé! Tên tớ là Lucy...

-Ừ! Tớ là Natsu Dragneel...tớ sẽ đến trò chuyện với cậu...vào một dịp khác...Tạm biệt...Lucy

-Lần sau chúng mình gặp nhau nhé, Natsu...

Đó là lần đầu tiên tôi gặp cô bé khi đến thăm nội vào mùa hè đầu cấp hai. Lần đấy, tôi tình cơ phát hiện ra tấm gương cũ được phủ rèm để trong nhà kho. Tấm gương rất đẹp, được điêu khắc tinh xảo nhưng kì lạ là : không hiểu vì sao chẳng ai muốn dùng đến nó và vì hiểu kì tôi đã đến xem. Thoạt đầu, chẳng có gì đặc biệt, tôi nhìn thấy ảnh mình trên đó và rồi sau một cái chớp mắt, hình ảnh cô bé xuất hiện và cô ấy có thể nói chuyện với tôi. Có lẽ nói ra không ai tin nhưng tôi hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ và sợ hãi, cứ như chúng tôi quen nhau từ trước...từ rất lâu rồi...

Cứ thế, trong suốt mùa hè, tôi đến thăm nội thường xuyên chỉ để gặp cô bé, tôi kể tất tần tật mọi chuyện nhưng cô bé chỉ im lặng.Khi tôi hỏi thế giới của cô bé buồn chán đến thế sao thì cô bé chỉ trả lời vỏn vẹn « vì đó là thế giới phía sau tấm gương mà », nghe vậy tôi cũng chỉ biết im lặng :

-Lucy cô đơn lắm à ?

-Không ! Vì đã có Natsu đây rồi.

Đó là cách mà hai chúng tôi kết thúc buổi « gặp mặt » . Và sau đó chúng tôi lại gặp nhau đơn giản vì lời hứa « Lần sau nếu có thể mình sẽ kể Natsu nghe về câu chuyện của mình ! » Nhưng nó chỉ mãi là « có thể »mà thôi. Vì lúc đấy còn quá nhỏ nên tôi không nhận ra rằng : Đó là lời hứa của định mệnh.

Bây giờ tôi đã vào cấp ba dù vậy tôi và Lucy vẫn thường xuyên gặp mặt. Khi vào học thì đúng là có hơi khó khăn vì tôi bận với các tiết hoạt động ngoại khoá, bạn bè rồi các nhóm học tập nhưng tôi chưa bao giờ bỏ Lucy lại một mình. Có thể có lần tôi đã đến thăm Lucy rất muộn nhưng cô ấy vẫn đợi tôi, nhìn nụ cười của cô làm tôi thấy bản thân thật có lỗi...biết phải làm sao hơn được...tôi và cô ấy ở hai thế giới khác nhau kia mà.

[Oneshort][Nalu] Thế giới phía sau tấm gươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ