Soon Young nhàn nhã ngồi cạnh bên cửa sổ, vắt chéo chân khoát lên , thân mình ngửa ra sau, nhìn bên ngoài cửa sổ cây lá xum xuê tươi tốt, trong tai còn có thể nghe được cách đó không xa trên sân bóng rổ truyền đến tiếng cổ vũ, đôi mắt hơi hơi nhíu lại sau mắt kính, cười cười, cao giọng nói: "MinGyu à, tiểu tử nhà cậu rất biết hưởng thụ nha! Tôi hâm mộ chết đi được!"
"Soon đại gia, cậu thôi ngay đi!" Bên trong phòng vệ sinh, MinGyu đang ngồi xổm tức giận ở trên tường nện một phát, bực bội quát, "Tiêu chảy có gì mà hưởng thụ hả! Kim MinGyu tôi đây hiện tại rất cần được yêu mến! Yêu mến không đủ sẽ nổi giận a! Đừng kích động tôi!"
Soon Young vui vẻ đứng lên, hướng bên trong liếc mắt nhìn, cách hai cánh cửa, trả lời hắn: "Ai nói là hâm mộ cậu, tôi là nói hâm mộ môi trường làm việc của cậu, thật thoải mái, một màu xanh biếc của cây lá, sức sống bừng bừng ! Chỗ làm việc của tôi không được như nơi này, mỗi ngày đối diện đều là những gương mặt đăm chiêu ủ dột của người nhà bệnh nhân, vườn hoa bên trong khuôn viên cũng bơ phờ, ỉu xìu, không có cách nào để ngắm nhìn a!"
Phòng vệ sinh truyền đến âm thanh xả nước, qua nửa ngày, MinGyu suy yếu dựa vào tường từ bên trong đi ra, sửa sang lại áo blouse trắng trên người, có chút mệt mỏi nói: "Thôi đi, cậu ở nơi đó xung quanh toàn là những nữ y tá xinh đẹp, cả ngày đều có thể lạc quan vui vẻ ......"
Soon Young nhìn hắn cười mà không nói gì."Nga, tôi quên......" MinGyu đảo mắt nhìn trần nhà, "Cậu đối với con gái không có hứng thú...... àizzz, đó là rất thảm !"
Soon Young nghiêng đầu nhìn hắn, mắt kính dưới ánh mặt trời hơi hơi phản quang, khóe miệng giơ giơ lên, thanh âm nghe vào tai rất sung sướng: "Bụng không đau à? Mau tự mình thoa thuốc đi."
MinGyu gật gật đầu, vừa định xoay người đi lấy thuốc, bỗng nhiên da mặt căng thẳng, vội vàng ôm bụng: "Tôi đi ! Lại tới nữa !" Nói xong liền cau mày vội vàng chạy vào phòng vệ sinh
Soon Young cười sung sướng khi thấy người gặp họa, đứng lên đi đến tủ kính đựng thuốc, giúp hắn tìm thuốc, lại đi đến máy nước lấy một ly nước sôi, đặt ly nước và thuốc trên bàn làm việc.
"Xin hỏi, bác sĩ Kim có ở đây không ạ?" Từ ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến âm thanh sốt ruột.
Soon Young quay đầu, nhìn ra bên ngoài thì thấy hai nam sinh đều mặc áo cầu thủ màu trắng, người kia cúi đầu phía trên ngực áo viết "8", thật cẩn thận đỡ một người khác trên ngực áo viết "6", người mặc áo số 6 bước đi có chút khập khiễng, xem ra chân đã bị thương
Soon Young chỉ chỉ bên cạnh giường, nói nhỏ: "Tới chỗ đó ngồi."
Số 8 " Vâng"một tiếng, đem bạn học số 6 qua chỗ đó ngồi xuống, ngẩng đầu nói: "Bác sĩ , một chân hắn hình như bị bong gân rồi ...... a?"
Soon Young đang cúi đầu kiểm tra cho số 6, ánh mắt nhìn mắt cá chân số 6, động tác tay tuy nhẹ nhàng nhưng lại rất có lực , ở góc độ này cùng với đầu số 8 đối lập nhau, nghe vậy ánh mắt hướng hắn xem qua: "Chính xác là bị bong gân, cậu a cái gì?" Vừa mới dứt lời liền nhìn hắn, vẻ mặt sửng sốt một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HoZi][LongFic] Bé Cưng Của Tôi
Fanfiction●"TRUYỆN VUI LÒNG KHÔNG ĐƯỢC TỰ Ý MANG RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ NHÀ. CẢM ƠN MN". ●Thể loại: đam mỹ, ấm áp, đáng yêu, HE❤Mời mọi người đọc ạ