JiHoon lần này thắng trận đấu, khăng khăng muốn mời Soon Young ăn cơm, bất quá Soon Young chỉ lo lắng vết thương trên đầu gối của hắn, không muốn hắn đi lại nhiều, liền khuyên hắn trở về nghỉ ngơi cho thật tốt, nói lần này coi như nợ, chờ hắn thi xong lại mời đi ăn cũng không muộn.
Một tuần sau, JiHoon cắn bút vò đầu cuối cùng cũng đã làm xong một bộ đề (bài tập) , vừa nhấc mắt thấy trên bàn có túi thuốc, bỗng nhiên nhớ tới chính mình còn nợ Soon Young một bữa cơm, cúi đầu nhìn đầu gối, ngón tay gõ trên phím điện thoại , gửi tin nhắn đi : Bác sĩ Soon Young, đầu gối bị thương của em đã đỡ nhiều rồi, cuối tuần bắt đầu thi cuối kỳ, chờ em thi cử xong hết liền mời anh ăn cơm!
Soon Young rất nhanh gọi điện thoại qua, thanh âm trầm ấm: “JiHoon, anh có quấy rầy em ôn tập không?”
“Không có.” JiHoon lắc đầu,“Em đang nghỉ ngơi.”
“Anh cuối tuần đi nơi khác để giao lưu học tập thêm kinh nghiệm, có lẽ sẽ trở về đúng thời gian em vừa thi xong hết.” Soon Young cùng JiHoon hiện tại chỉ có thể xem như bằng hữu, bất quá bởi vì Soon Young chủ động, hai người so bạn bè bình thường thì hơn một chút đi cái loại sự tình này kỳ thật hoàn toàn không cần phải nói, thế nhưng Soon Young cầm lòng không định nói cho hắn, nói xong mới phát hiện có chút bất ngờ, nhịn không được bóp trán, khe khẽ thở dài.
JiHoon ngược lại là một chút cũng chưa cảm giác kỳ quái, thật cao hứng cười cười, trong tay cầm bút vẽ một vòng tròn trên giấy : “Thật là rất khéo! Em sẽ chờ anh trở về!”
Soon Young nghe lời này dừng một chút, nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế dựa, trong nháy mắt đặc biệt tưởng nhớ hắn thật sự muốn đi gặp hắn liền, hai người quen biết cũng được một khoảng thời gian , hắn dần dần có chút không thỏa mãn khi giữa bọn họ chỉ duy trì tình bạn.
Thời gian trôi qua thật sự mau, JiHoon còn 1 môn là kết thúc kì thi, mở di động ra, nhìn đến tin nhắn Soon Young mới gửi, tức khắc sắc mặt vui mừng, vội vàng đem điện thoại gọi qua:“Bác sĩ Soon Young , anh trở về chưa?”
Soon Young nhìn cảnh sắc bên ngoài nhanh chóng lướt qua: “Ân, đang trên xe trở về, em thi xong chưa?”
“Vừa thi xong.” JiHoon vẻ mặt tươi cười, “Hôm nay mời anh ăn cơm được không?”
“Không thành vấn đề.” Soon Young không chút do dự đáp ứng, “Đợi một lát anh đi đến trường học của em, ở căn tin cùng ăn .”
“Được a !”
Soon Young trở về nhà một chuyến, buông hành lý, đem một thân mệt mỏi chỉnh trang đổi thành giản dị tươm tất , qua loa nhanh chóng thu dọn một phen liền lấy chìa khóa xe ra cửa, bởi vì chỗ ở cách trường học không xa, cho nên rất nhanh liền đến .
Lúc này đúng bữa cơm chiều, bất quá bởi vì là mùa hè, cho nên nắng chiều vẫn còn treo cao trên bầu trời, Soon Young xa xa trông thấy JiHoon liền vẫy tay chào, nhìn thấy hắn xong mấy ngày bận rộn mỏi mệt đều hết sạch.
Nhà ăn của trường học có vài món rất ngon, JiHoon mang theo hắn đi đến chỗ nhân viên nhà ăn, kỳ thật cũng có nhiều học sinh mời bạn đến đây dùng cơm, nơi này đặc sắc nhất chính là có thể gọi món ăn, khẩu vị cũng tương đối ngon, học sinh mời khách bình thường đều tới nơi này.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HoZi][LongFic] Bé Cưng Của Tôi
Fanfic●"TRUYỆN VUI LÒNG KHÔNG ĐƯỢC TỰ Ý MANG RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA CHỦ NHÀ. CẢM ƠN MN". ●Thể loại: đam mỹ, ấm áp, đáng yêu, HE❤Mời mọi người đọc ạ