Hắn lạnh lùng đi tới trước mặt cô - Hai người nói chuyện gì"
- Không có gì "
- Hai người nói chuyện gì " Hắn lạnh mặt nhìn cô.
Cô đứng dậy trước mặt hắn - Tại sao em phải nói cho anh"
Hắn cau mày - Anh hỏi lần cuối , hai người nói với nhau cái gì"
Cô tức giận siết chặt tay - Là chuyện riêng của em, không liên quan đến anh"
Hắn cau mày, híp mắt lại , siết chặt cằm cô - Em nói lại xem"
Cô vì đau mà mắt dâng lên tầng nước mắt - Không liên quan đến anh" cô siết chặt tay trừng mắt nhìn hắn..
Hắn tức giận , đè môi xuống môi cô. Thô bạo cắn mạnh, mạnh mẽ hôn. Liếm láp như chẳng muốn nghe những lời chống đối hắn từ miệng cô. Hắn mạnh bạo hôn rồi mạnh bạo xé rách quần áo cô, cứ thế làm cho đến lúc cô mất ý thức rồi ngất đi.
* * *
Lúc cô tỉnh lại đã không thấy hắn cũng không biết hắn đưa cô vào giường từ lúc nào, nước mắt cô chực trào ra, cô siết chặt ra giường, hắn lúc nào cũng muốn một tay nắm lấy cả thế giới của cô, nhưng hắn chẳng cho cô biết gì về hắn, một chút cũng không . Cô siết chặt tay khó khăn quyết định.
* * *
Hắn vừa vào nhà đã ngửi thấy mùi thức ăn, tâm tình vui vẻ không ít, đi xuống bếp liền thấy cô bận rộn, nấu cùng lúc hai món, hắn không lên tiếng đứng tựa vào cửa bếp mà ngắm nhìn cô, lòng hắn thấy yên bình không ít.
Cô cho rau vào nồi nữa là xong, quay qua đã thấy hắn đứng ở bếp nhìn cô cười , cô cũng cười, tắt bếp nhanh chân tới cạnh hắn - Anh mau lên thay quần áo, đồ ăn chín cả rồi, nhanh lên" cô đẩy đẩy tay hắn .
Hắn vẫn không động đậy mà ôm vai cô - Em không giận sao"
Cô cười, - Có gì phải giận anh, mau lên đồ ăn nguội bây giờ"
Hắn vui vẻ hôn má cô hai cái mới đi, cô nhìn theo hắn, giận hắn thì được gì, cô không biết thật ra mình có gì quan trọng với hắn không, cô trong tim hắn có một chút vị trí nào không. Cô có nghe người ta nói, đàn ông có lòng tự trọng rất cao, tính chiếm hữu càng cao, cái gì càng khó có được càng sinh ra hứng thú, nhưng sau khi chiếm được toàn bộ chơi đùa và phát hiện thật ra cũng chẳng có gì thú vị liền dần lơ đãng và tìm kiếm những thứ có sức hấp dẫn hơn. Có lẽ Chính Vũ cũng vậy, cũng đã dần chán cô , và tìm được người phụ nữ tốt hơn, hắn còn bên cạnh cô chẳng qua chỉ vì trách nhiệm, có lẽ vậy . Cô mím môi rồi quay ra dọn đồ ăn, cũng vừa lúc Chính Vũ xuống.
Cô cười - Hôm nay em chỉ nấu món anh thích nha, anh nếm thử đi"
Hắn cười tà nhìn cô - Vợ anh nấu thì món gì chẳng ngon."
Cô cười - Anh giỏi nịnh em thôi, mau ăn đi"
- Được" Hai người vui vẻ ăn cơm.
Thời gian cũng trôi đi nữa tháng, ba mẹ cũng về, nữa tháng này cuộc sống của mọi người rất vui vẻ.
Một buổi tối ở phòng cô.