Tôi không phải là một người quá hòa đồng vì bên ngoài có vẻ hơi lạnh nhưng khi đã tiếp xúc rồi thì sẽ thấy tôi dễ chơi, ai chơi với tôi theo cách thế nào thì tôi chơi lại như thế, vì vậy tôi có nhiều bạn và nhiều loại bạn.
Bạn thân thời nào thì cũng phải "hay buôn chuyện", dù có hay không gặp nhau trực tiếp nhưng vẫn cần phải update thông tin của nhau thường xuyên để đến khi có biến cố gì tâm sự với nhau còn đỡ ngại. Chứ thân kiểu trong tâm trí, đã từng là rất rất thân, giờ có chuyện, găp lại nhau, chả biết phải bắt đầu câu chuyện như thế nào.
Bạn thân cấp 1: chơi vô tư, thân là thân thôi [...]
Bạn thân cấp 2: thân kiểu học hành, thân kiểu trốn học đi chơi [...]
Bạn thân cấp 3: lớn lên một tí, lắm chuyện. thân kiểu suốt ngày buôn chuyện [...]
Bạn thân Đại học:
Rồi lên đại học cũng thế. Cũng nhóm bạn thân đại học, những mối quan hệ mới, những người bạn mới. Tuy nhiên, môi trường đại học phức tạp hơn vì có nhiều bạn từ nhiều vùng miền khác nhau tụ hợp lại một lớp chứ không đơn thuần cùng một địa phương như trước nữa. Mỗi nơi một cách sống khác nhau nên tư tưởng, cách suy nghĩ cũng có chút khác nhau, cảm giác khó tìm được bạn thân hơn giống hồi cấp 2, cấp 3. Còn những người bạn cấp 3, nhờ có công nghệ thông tin ngày càng phát triển, đã có điều kiện hơn, đã có điện thoại, có thời gian đi chơi nhiều hơn vì chỉ phải học nửa ngày, không phải học thêm học nếm đến tối như hồi cấp 3 nữa vẫn giữ được liên lạc, vẫn tụ tập với nhau. Còn bạn cấp 1, cấp 2 khoảng cách thời gian nó xa quá rồi, có tìm thấy nhau rồi nhưng khoảng cách vẫn là khoảng cách, có quá nhiều chuyện để có thể tâm sự lại với nhau, và bởi qua bao nhiêu năm sau trong lòng mỗi người cũng đã có những người bạn thực sự được gọi 2 chữ " bạn thân ".
Bạn thân xã hội:
Ra trường, nào bạn cơ quan, bạn của bạn, bạn xã hội này xã hội kia, bạn thực, bạn ảo, bạn hội này, hội họ, có nhóm bạn chỉ chuyên bar sàn, có nhóm bạn chỉ chuyên trà chanh chém gió...chúng ta có nhiều bạn từ nhiều mối quan hệ khác nhau và mỗi một môi trường lại có một người hoặc một nhóm người được gọi là "thân" nhưng càng ngày hai chữ "bạn thân" càng khó có thể gắn kết với một ai đó ta cảm thấy phù hợp. Vì sao ư?
Vì càng lớn, chúng ta càng có thêm nhiều mối bận tâm hơn là cái thời còn đi học chỉ suốt ngày bạn trai nọ, bạn gái kia, ăn gì? mua gì? chơi gì? và thêm mấy chuyện cãi nhau với bố mẹ nữa. Ra xã hội, đi làm, ngoài những việc cũ ra thì còn 1 núi nào chuyện công việc, đồng nghiệp, tương lai, chuyện cơm áo gạo tiền..v..v...nhiều khi thấy 1 ngày 24 tiếng là chả đủ để làm việc huống chi lấy đâu ra thời gian gặp gỡ bạn bè. Cũng có, nhưng không phải là 1 tuần 7 ngày gặp nhau 5,6 ngày như trước nữa. Bạn có thất tình, có chán đời chúng nó cũng không thể ở bên 23/24h, không thể cùng bạn tâm sự đêm khuya nữa đâu. Rồi tính cách con người cũng thay đổi theo môi trường nữa. Nhiều đứa bạn gọi là "thân" mà giờ thấy sao nói chuyện khó quá. bất đồng quan điểm. thấy chúng nó thay đổi hay vì ngày trước cuộc sống vô tư đơn giản hơn quanh đi quẩn lại chỉ ba chuyện ăn gì, mặc gì...con người ta đặt trong khó khăn mới bộc lộ bản chất. Thế nên, rốt cuộc vẫn là tự mình thân với chính mình.
Sau có người yêu, lại nghĩ người yêu mới là bạn thân nhất. Gặp nhau hàng ngày, không gặp thì cũng gọi điện buôn suốt, biết hết mối quan hệ của nhau, chuyện gì cũng kể cũng tâm sự. Thế rồi chẳng may tình yêu không đẹp, tình mất, bạn thân cũng mất.
Chia tay người yêu, chán nản, kêu gào với bạn bè. Chúng nó nghe nhiều cũng chán, cũng còn người yêu, công việc riêng, không thể suốt ngày đi với mình được. Có những hội bạn khác thì không có tâm trạng để gặp. Nhiều bạn nhưng có hôm lại chẳng có đứa nào bên cạnh. Lúc đấy mới nghĩ, ai là thân nhất với mình?
Ngày xưa nghĩ bạn thân là tuần 7 ngày gặp nhau 6 ngày, 1 ngày 24 tiếng trừ những lúc ngủ nghỉ vệ sinh cá nhân thì cứ phải dính đến nhau như sam, đi ăn, đi học, cả hẹn hò người yêu cũng phải có bạn đi cùng, chuyện gì bí mật có 10 chi tiết cấm được kể thiếu đến 9,5, bây giờ suy nghĩ khác rồi, bạn thân không có nghĩa là phải chuyện gì cũng kể, chuyện gì cũng biết, có chuyện phù hợp kể với người này, có chuyện chỉ nên kể với 1 người khác hiểu chuyện hơn. Không nhất thiết phải alo lúc nào là có ngay lúc đó, ngày ngày gặp gỡ tám chuyện, shopping và phải hiểu mình hơn chính bản thân mình.
Bạn thân bây giờ có thể mỗi đứa một phương trời nhưng hễ có vui, có buồn, người đầu tiên bạn nghĩ đến là nó-luôn sẵn sàng lắng nghe dù chỉ là nghe bạn khóc. Đứa bạn gọi 2 chữ "bạn thân" vậy đấy chính là bạn thân.
YOU ARE READING
Trường học • Bạn bè ♪♫
Historia Corta"Người ngồi trước người ngồi sau Áo sơ mi bạn nam bắt đầu xuất hiện vết mực xanh Quay đầu lại nụ cười của bạn nữ khiến cho bạn nam nhung nhớ suốt nhiều năm. Và sau đó dây dưa cả một đời....." (Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi)