CHIỀU CUỐI NĂM VÀ NỤ HÔN MỞ MẮT - HOÀNG ANH TÚ

351 4 0
                                    

Hôm ấy, cũng là một buổi chiều cuối năm, tầm tầm bằng thời gian này, tôi đưa nàng đi mua sắm. Đường phố cuối năm thường rất đông đúc. Trời lại nồm rất khó chịu. Tôi có văng bậy một câu, chỉ là lẩm bẩm trong miệng thôi, khi có một bà đi xe ngược chiều mà còn trợn mắt lên mắng xa xả những người đi đúng chiều. Thật ra thì cũng chỉ có vậy. Nàng khẽ cau mày khi thấy tôi văng bậy. Lúc đó thì tôi cũng chẳng hơi đâu để ý đến cái cau mày ấy cả. Mà cả sau này khi nhớ lại, tôi dám chắc rằng cái cau mày ấy của nàng là không đủ để làm thành lý do khiến nàng muốn chia tay với tôi. Thật sự là không đủ. Ấy thế mà nàng đã nói lời chia tay. Lúc đó, sau một hồi mua sắm điên cuồng, tôi rủ nàng vào một quán cà phê nhỏ trên tầng 3 ngay ngã tư Kim Liên- Đại Cồ Việt. Quán Banana thì phải. Cũng chẳng biết có phải vì tên quán là Banana nên câu chuyện cũng chuối củ như vậy không nữa. Lúc vào đó, nàng vẫn còn hồ hởi xem xét lại mớ quần áo nàng vừa mua. Thậm chí nàng còn mua tặng tôi một chiếc áo sơ mi hồng tuyệt đẹp. Hàng second hand thôi nhưng còn mới lắm. Sau đó chúng tôi còn hôn nhau. À phải rồi, nàng hôn tôi mà vẫn mở mắt. Đó là một dấu hiệu lạ. Tôi có hỏi nàng:

-         Sao em mở mắt?

Nàng không đáp. Nàng vuốt nhẹ má tôi và nước mắt nàng chảy dài. Tôi lúc đó luống cuống lắm. Lại rối rít:

-         Sao vậy em? Có chuyện gì vậy?

Nàng lắc đầu. Rồi khuấy ly cà phê cho tôi. Nàng đẩy ly cà phê sang trước mặt tôi. Chừng ba phút im lặng nặng nề. Rồi nàng mới từ từ nói:

-         Mình chia tay nhé!

Tôi cuống quít thật sự. Trái tim như chùng hẳn xuống. Nắm lấy tay nàng, tôi hỏi mà giọng run lên:

-         Sao vậy em? Có điều gì đang xảy ra vậy? Em đùa anh thôi, phải không? Nói anh nghe nào?

Nàng lắc đầu. Tiếng thở dài rất nhẹ mà sâu hoắm vào tận cùng tim gan của tôi.

Tôi bắt đầu quen nàng trong một dịp hội trại của trường. Nàng học kém tôi một khoá. Nàng không xinh nhưng rất duyên. Hôm đó, cũng bất ngờ như hôm chia tay với tôi, nàng chủ động dẫn dụ tôi tấn công nàng. Bắt đầu bằng việc nàng nhìn tôi trìu mến đến không thể trìu mến hơn. Nàng nói chuyện với tôi mà mắt không rời khỏi mắt tôi. Những lúc tôi nói ra vài câu hài hước, nàng cười và rất tự nhiên, chạm nhẹ tay nàng vào vai tôi. Rồi nàng bảo tôi: “Chỗ này ồn ào quá, anh Bách có chỗ nào yên tĩnh hơn một chút không? Nói chuyện với anh vui quá!”. Tôi chết đứ đừ nên vội gật đầu và dắt nàng ra một quán cà phê xa xa hội trại. Quán này là quán vườn vốn chỉ dành cho các đôi yêu nhau. Tôi đánh bạo đưa nàng vào đó. Hai đứa chui vào trong một khoang riêng. Nàng ngồi sát vào tôi. Tóc nàng thơm mát mùi dầu gội hương dưa. Tôi đánh bạo thêm lần nữa, choàng tay qua vai nàng. Nàng vẫn để yên và vờ như không biết. Lúc đó, tôi cũng chẳng nhớ mình đã nói những chuyện gì nữa. Chỉ biết rằng nụ hôn đầu của hai đứa là nàng chủ động. Hôm ấy, nàng cũng mở mắt khi hôn. Hôm ấy tôi không hỏi vì nghĩ rằng đó là một thói quen của nàng khi hôn. Sau lần đó, những nụ hôn sau đó, nàng đều nhắm mắt. Đã có lần tôi hỏi nàng:

-         Sao hôm đầu tiên ấy, khi hôn, em lại mở mắt?

Nàng khi đó trả lời với tôi rằng:

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 20, 2012 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

CHIỀU CUỐI NĂM VÀ NỤ HÔN MỞ MẮT - HOÀNG ANH TÚNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ