Chương 74

311 5 0
                                    

CHƯƠNG 74: PHÂN CÔNG ĐIỀU TRA

Quản lý khách sạn nhắc đến con trai của chủ tịch khiến tâm Khúc Mịch khẽ động, có cái gì đó muốn bộc phát.

“Tôi muốn gặp anh ta một lần!” Khúc Mịch yêu cầu.

Quản lý ngần ngại lên tiếng: “Anh cảnh sát! Chuyện này e rằng tôi không thể trợ giúp. Vì tôi không có số điện thoại của Lãnh tổng nên không thể liên lạc được!”

“Khách sạn có chuyện gì thì làm sao?”

“Khách sạn do tôi toàn quyền phụ trách, tiền lương của tôi trích từ phần lãi trong doanh thu khách sạn, vì vậy tôi không dám làm qua loa. Từ ngày chủ tịch di cư ra nước ngoài, ba khách sạn và một vài bất động sạn giao lại cho Lãnh tổng. Cả đời này anh ta cũng chẳng phải lo cơm áo. Văn phòng tổng giám đốc trên lầu chỉ đón tôi hai lần: lần đầu tiên là thời điểm tôi ký hợp đồng, lần thứ hai là cách đây không lâu.”

“Ồ! Cách đây không lâu là khi nào?” Khúc Mịch truy hỏi.

“Chuyện này thì tôi nhớ rất rõ, chính là hôm có buổi dạ hội. Tôi vốn nghĩ rằng khó khăn lắm Lãnh tổng mới đến một chuyến nên muốn báo cáo công việc của tôi, nhưng ngày hôm ấy quá nhiều khách khứa, nên tôi không rảnh. Chờ đến khi tôi hết việc Lãnh tổng cũng đi rồi!”

“Mở phòng làm việc của tổng giám đốc Lãnh, tôi muốn kiểm tra một chút!” Trông thấy bộ dạng khó khăn của quản lý, anh bèn tiếp lời: “Đây là cảnh sát đang phá án, anh nhất định phải phối hợp.”

“Được!” Quản lý đành gật đầu đồng ý.

Lập tức Khúc Mịch rõ ràng tại sao anh ta lại dễ dàng đồng ý.

Văn phòng rất lớn và rất … trống trải. Không gian bằng ba gian phòng gộp lại, bên trong chỉ có duy nhất một chiếc bàn giám đốc dài, một cái ghế và một giá sách.

Trên mặt bàn chẳng có gì ngoài hộp đựng bút, ngay cả khung ảnh cũng không thấy.

Đây là tính cách đặc biệt, là người khép kín! Khúc Mịch đưa ra nhận xét.

Trong phòng làm việc đều không có lấy một hạt bụi, mùi hương tươi mới, khẳng định là luôn được quét dọn. Đẩy cánh cửa nhỏ, có một cái giường, drap giường màu trắng, nửa điểm nhăn nheo cũng không. Trang thiết bị phòng vệ sinh vẫn là màu trắng, sạch sẽ.

“Lãnh tổng là người đặc biệt sạch sẽ và thanh tịnh, vì vậy mỗi ngày tôi đều cho người đến quét tước phòng ốc phòng trừ trường hợp Lãnh tổng đột nhiên đến!” Quản lý giải thích, “Tôi nhớ rất rõ ngày tôi đến ký hợp đồng Lãnh tổng không căn dặn chuyện công việc, duy nhất chỉ có chỉ thị này.”

Có bệnh thích sạch sẽ, dù chỉ là hạt bụi nhỏ cũng không chịu được.

“Anh có biết gì về Lãnh tổng không?” Trên kệ sách, thượng vàng hạ cám loại nào cũng có, Khúc Mịch lướt qua tựa đề, phát hiện thể loại bao gồm: Y học, tâm lý, mỹ học, còn có một bộ truyện Sherlock Holmes.

Khúc Mịch vừa hỏi, vừa lấy tay rút một quyển sách.

“Chuyện về Lãnh tổng tôi không hiểu rõ, nhưng chuyện trong nhà chủ tịch thì có nghe một vài tin đồn. Hơn nữa, tin này chẳng coi là bí mật, trong ngành này, ai cũng từng nghe được chuyện này!” Vì không có bí mật nên quản lý mới nói ra.

Nữ Pháp Y Mau Nhảy Vào Trong BátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ